Saturday 2 February 2008

Trà và cà phê



img

Hôm nay vẫn lạnh dù có chút nắng le lói cuối chiều xiên ngang những con phố. Ăn vội bát cơm tối trước bữa để đi chúc Tết họ hàng cho sớm. Đến cửa hàng bán quần áo của dì, giở gói cà phê bỏ sẵn trong túi ra, xin ít nước nóng rồi cứ ôm lấy tách nước mà nói chuyện. Cái thú nói chuyện hàn huyên, tâm sự mà ngồi thưởng thức đồ uống quen thuộc chỉ cần nghĩ đến thôi là đã thấy thích rồi. Chín rưỡi tối qua nhà chú, được mời cốc nước chè nóng, vừa uống vừa xuýt xoa bởi chè ngon uống vào lúc đang lạnh.

img

Nhớ hồi học lớp 3, tức là khoảng 9 tuổi, bố hay uống cà phê. Thường thì bố pha nước đầu thật đặc rồi nước thứ 2, gọi là nước sái, cho nhiều đường, dành cho mình. Màu nước nâu đen trong vắt đẹp mắt đã hấp dẫn mình từ độ ấy. Kể từ khi biết tự pha, mình quen uống cà phê đặc. Rồi mỗi buổi sáng, bố pha một cốc nhiều sữa dành cho bố, một chén ít sữa dành cho con gái, uống xong, cả hai bố con cùng đi làm. Nghĩ lại ngày xưa mới thấy thời gian đã hỏi thăm tới sức khỏe bố, bố không còn uống được cà phê đen cũng như không uống vào buổi tối vì dễ mất ngủ.

img

Khi mình bắt đầu học đại học, mỗi buổi chiều chủ nhật thảnh thơi, bố pha trà mạn, rót ra hai chén rồi gọi con gái, hai bố con cùng uống. Không hàn huyên chuyện gì, chỉ hỏi han tình hình học hành mấy câu rồi cả hai lặng lẽ uống hết ấm trà. Ngay lúc ấy, mình không cảm nhận được hết hương vị trà cũng như sự quý giá của những buổi chiều chủ nhật êm dịu đó. Mãi sau này, khi những khoảng thời gian rảnh rỗi của hai bố con gần như không trùng nhau nữa, kể cả vào chiều chủ nhật, mình mới thấy hết được vị ngon của chén trà, mới nhớ cái hương vị chát đắng khi mới chạm đầu lưỡi nhưng xuống đến cổ họng thì ngọt đậm và còn đọng lại rất lâu của những ngày nào.

img

Chưa bao giờ thấy bố pha trà hay cà phê rồi gọi anh trai mình. Mình phát hiện ra rằng hồi còn đi học, anh mình chỉ quan tâm đến những cuốn sách khoa học tự nhiên, sau đó có quan tâm đến kinh tế, chính trị, xã hội một chút nhưng tuyệt nhiên không động chạm gì đến những sách về văn học. Còn mình thường lục tung đám sách của bố và ông nội, toàn những sách văn học cổ và triết học Trung hoa. Thỉnh thoảng mình nhờ bố giải nghĩa cho những câu chữ Hán khó hiểu, những điển tích không rõ ràng. Phải chăng vì thế bố nghĩ rằng mình đồng cảm được cái thú thưởng ngoạn tao nhã ấy hơn là anh trai? Bây giờ anh trai cũng uống cafe, trà nhiều và khá sành nhưng bố vẫn chỉ pha trà và cà phê cho con gái.

img

Đôi lúc bố có thể cằn nhằn khi con gái nhờ việc gì đó nhưng nếu nhờ bố pha cà phê hoặc xin một chén trà thì bao giờ cũng là thái độ vui vẻ kèm một câu bông đùa: “Vâng, tôi xin phục vụ cô”.



img

4 comments:

  1. Năm 9 tuổi thì học lớp 4 chứ, sao lại lớp 3. Đúp năm lớp 1 rồi :D

    ReplyDelete
  2. Đầu năm học lớp 3 - 9 tuổi. Cuối năm học lớp 4 vẫn 9 tuổi :D

    ReplyDelete
  3. Bố chị chăm con gái nhỉ...hihihi...tâm lý phết :D

    ReplyDelete
  4. hì, giờ em mới có thể cmt entry của chị :) Bài entry này chị viết cảm động lắm chị ạ. Năm mới sắp đến,chúc chị và gia đình 1 năm mới thật nhiều niềm vui & hạnh phúc chị nhé

    ReplyDelete