Thursday 28 February 2008

Lam lũ

img


Bức ảnh trên được chụp và ngày 10 Tết Mậu Tý, khi đứng lơ vơ trước cổng vào Thành Cổ. Trời mưa và lạnh buốt, vẫn đang trong đợt lạnh nhất của Miền Bắc suốt mấy chục năm qua. Hai người phụ nữ này đạp xe nhanh quá, thành ra chỉ kịp bấm được 2 phát sau khi vội vàng điều chỉnh một số thứ của máy ảnh. Ảnh crop chặt nên bị mờ nhưng mình thích màn sương lẫn mưa bụi mờ mờ phía trước con đường.

Không biết ảnh đen trắng trông có hay hơn không nhỉ?

Tuesday 26 February 2008

"Cảm hoài" là của Thượng tướng Trần Quang Khải ???

Ngày thơ đã qua được mấy hôm, nhưng hôm nay tớ suýt lộn cổ từ trên ghế xuống đất khi đọc bài viết "Được điểm trang, nàng thơ vào hội" của Lưu Hà từ evan.com.vn, vì cái đoạn như sau

Ngày thơ Việt Nam 2008 khai cuộc trong âm vang của Cảm hoài (Trần Quang Khải) và những vần thơ khác, ngợi ca non sông đất nước.

Chết cha, mình đọc nhầm hay hôm đó mình nghe nhầm?

Hoảng quá, tớ vào Google thì ôi thôi, nhiều bài viết vô cùng hoa mỹ về ngày thơ Việt Nam lần thứ 6, báo nào cũng đăng y chang nội dung là bài Cảm hoài của Trần Quang Khải được đọc trong lễ khai mạc ngày thơ VN lần thứ 6. Từ Tạp chí Văn nghệ quân đội, VOV New, đến Thông tấn xã Việt Nam, VietnamNET tất thảy đều như nhau. Tìm mỏi mắt cũng không ra bài nào viết là "Tụng giá hoàn kinh sư". Theo tớ biết, Cảm hoài là bài thơ của Đặng Dung, một bài có tên na ná nữa là Thuật hoài của Phạm Ngũ Lão, đều đã có mặt trong sách giáo khoa phổ thông trung học. Trần Quang Khải cũng có 2 bài thơ "cảm" nhưng là Xuân nhật hữu cảm III. Hay Trần Quang Khải có bài thơ Cảm hoài nào nữa? Nhưng bài thơ ngũ ngôn t tuyệt học thuộc lòng từ hồi cấp 3 ấy, chỉ xướng lên thôi là đã không thể lẫn vào đâu, làm sao thành bài Cảm hoài được

Đoạt sóc Chương Dương độ
Cầm Hồ Hàm Tử quan
Thái bình tu trí lực
Vạn cổ thử giang san

Dịch thơ

Chương Dương cướp giáo giặc
Hàm tử bắt quân thù
Thái bình nên gắng sức
Non nước ấy nghìn thu

(Bản dịch của Trần Trọng Kim)

Giữa cái không khí nhốn nháo, nghe được tiếng đực tiếng cái của người dẫn, khách thơ chen lấn xô đẩy nhau dòm đoàn rước kiệu thơ, tớ thấy một võ tướng cùng lính tráng hộ tống một chiếc kiệu đi vào, rối hai vị quan văn (hay thái giám không rõ nữa img) giữ tấm vải để vị võ tướng kia đọc. Theo ngu ý của tớ thì đấy là đoạn minh họa Trần Quang Khải phò giá về kinh và cũng là thời điểm ông làm bài thơ Tụng giá hoàn kinh sư này. Vị võ tướng kia chính là Thượng tướng Trần Quang Khải. Chắc chắn người đó không phải là vua rồi vì vua phải ngồi kiệu chứ ai lại để kiệu bỏ không mà đi bộ, mới lại, vua đời nào đi xướng thơ của quần thần một cách trang trọng thế. Tất nhiên lại càng không phải vị võ tướng khác vì chả ai dở hơi xây dựng kịch bản minh họa vô nghĩa như vậy. Thế nên tớ tin rằng ông đấy là ông Trần Quang Khải, bài thơ đấy là bài "Tụng giá hoàn kinh sư".

Thú thật, tớ không nhớ nổi người dẫn chương trình giới thiệu tên bài thơ là gì nên không dám kết luận là do giới thiệu sai nên nhà báo ghi lại sai hay các nhà báo tự bịa ra như thế. Ô, nhưng mà nghĩ ra rồi nhé, hôm đó trời nắng quá, các nhà báo phơi nắng lâu, bị cảm, mà cảm những mấy lần nên mới thốt lên là "cảm hoài". Chắc vậy!

Monday 25 February 2008

Sang ngang

img

Thế là người đã sang ngang
Lòng tôi giờ đã mang thêm nỗi sầu
Thuyền giờ cập bến ở đâu?
Nhẫn đeo mấy chỉ qua cầu chẳng rơi
Áo kia dù vạt buông lơi
Liều thân cởi chết chả chơi, dại gì
Thôi người cũng một lần đi
Thôi tôi cũng phải chia ly một lần
Dẫu rằng dạ có tần ngần
Lòng như tơ rối muôn phần xót xa
Nhủ rằng ngày cũ đã qua…

img

Thursday 21 February 2008

Ngày thơ Việt Nam lần thứ 6

img

Nghe nhiều, hóng hớt nhiều, cũng đã từng bị rủ rê nhiều hơn 1 lần đi xem Ngày thơ Việt Nam nhưng hôm nay là lần đầu tiên thực sự mình được chứng kiến một ngày hội của các nhà thơ. Quả đúng là một ngày hội bởi lẽ ngày thơ thật tưng bừng vì âm thanh sôi động của màn khai mạc, của phần trình diễn thơ trẻ, của khách tham dự. Không khí nhộn nhịp thấy được ngay từ quầy bán vé, rất nhiều người đã tíu tít chụp ảnh từ cổng làm cho mình, mặc dù vô cùng tôn trọng việc chụp ảnh vẫn phải đi xe len lỏi ngang qua ống kính của những người khác để tới được bãi gửi xe. Có lẽ rằng trời không phụ lòng các nhà thơ khi vén mây rọi nắng xuống Hà Nội vào sáng ngày rằm tháng Giêng. Nhưng có lẽ sự nhiệt tình của những người yêu thơ mới thực sự đổ lửa xuống sân Thái Học - Văn Miếu. Sau tiếng trống khai mạc ngày thơ của nhà thơ Hữu Thỉnh là phần rước kiệu thơ khá hoành tráng và phần thể hiện thơ của Thượng tướng Trần Quang Khải (giả) rất trang trọng. Hết phần đọc thơ, đoàn kiệu rút lui. Người chen người, tìm một chỗ tốt chụp ảnh cực khó. Khi đã quyết định leo lên đứng cạnh con sư tử đá giữa sân rồng thì bị gọi sang xem trình diễn thơ. Thế là mình từ bỏ cái sáng kiến mà nếu như thực hiện thì có lẽ "Ta là một là riêng là thứ nhất, không có ai bè bạn nổi cùng ta".


img
Chủ tịch hội nhà văn Hữu Thỉnh nổi trống khai mạc


img
"Thượng tướng Trần Quang Khải" đọc "Tụng giá hoàn kinh sư"


Phần trình diễn thơ là một sự độc đáo, xét về mặt sáng tạo, dù rằng có những tiết mục thành công lẫn không thành công trong việc chuyển tải. Nhìn chung lại, chỉ có 2 cách thể hiện thơ là tự mình đọc và nhờ người khác đọc. Màn trình diễn vượt trội, ấn tượng nhất là của nhà thơ Dương Tường. Mặc dù ông không hề "trẻ" như chủ đề của buổi trình diễn nhưng sự trẻ trung, sôi nổi, độc đáo ăn đứt các nhà thơ trẻ khác. Nếu kể đến sự truyền cảm, mình đánh giá cao nhất nhà thơ Hoàng Hưng. Ông tự đọc thơ, chất giọng ấm áp, diễn đạt được đúng cung bậc cảm xúc của thơ mình.


img
Phần trình diễn độc đáo của nhà thơ Dương Tường


Hai tiết mục nữa cũng tạo được thiện cảm và sự yêu mến của người xem là phần trình diễn của nhạc sĩ Nguyễn Vĩnh Tiến và nhà thơ Đoàn Văn Mật. Dáng dấp Nguyễn Vĩnh Tiến trên sân thơ không cổ điển như thơ anh mà hiện đại với cái đầu gần như húi cua. Đoàn Văn Mật thì ngược lại, trông anh hiền lành, hơi rụt rè trong trang phục áo the khăn đóng biểu diễn cùng nghệ sĩ Thanh Ngoan.


img
Nhà thơ ĐoànVăn Mật (ngoài cùng bên trái) nghệ sĩ ưu tú Thanh Ngoan (áo xanh)


Một phần trình diễn cũng khiến khán giả đổ xô tới sát sân khấu, chỉ kém "hot" so với nhà thơ Dương Tường là Vi Thùy Linh. Mình dám khẳng định lý do duy nhất là người ta mò mò với cô gái mới được kết nạp vào hội nhà văn cuối năm 2007 vừa rồi. Cách thể hiện thơ của Vi Thùy Linh không có gì đặc sắc, có chăng chỉ là tiếng violin của nghệ sĩ (mình không biết tên) vớt vát lại. Giọng khàn khàn của Linh không hợp với bài thơ, bộ váy trắng muốt bị "lỗi kỹ thuật" nên đổ một bên vai áo xuống thành cái dải lượt thượt làm cho Linh rất lúng túng khi biểu diễn. Một điều may mắn là Linh không có đoạn quay lưng về phía khán giả như nhóm Lá Trầu, nếu không thì sẽ có loạt ảnh còn nóng bỏng hơn cả Britney hay Paris Hilton với chiếc váy xẻ sau quá tay tới tận ngang thắt lưng. Đa số các nhà thơ trình bày có sự phụ họa của các nghệ sĩ đàn, hát hoặc múa. Một số ít người đọc thơ "chay" và họ cũng không có khả năng diễn cảm thơ của mình.


img
Trình diễn thơ của Vi Thùy Linh

Nối tiếp phần trình diễn thơ là các tiết mục ca nhạc nhưng mình không xem vì lúc đó đã trưa rồi. Trời vẫn nắng gắt, vã cả mồ hôi sau mấy tiếng phơi nắng thưởng thức thơ. Đã thấy mệt vì thơ. Mình đi thăm các bàn thơ. Lúc này chỉ còn mỗi bàn thơ của Vi Thùy Linh với một số tập thơ. Linh ký tặng và bán với giá 50.000/cuốn kèm ký tặng. Giá bìa là 45.000đ nên suy ra giá chữ ký là 5000đ. Thực ra, thơ Linh không phải bài nào cũng lồng hình ảnh "thơ cấp 3", có những bài đọc rất hay, thế nên mình cũng cố mua một cuốn để tham khảo. Nếu biết rằng giá 5000đ/ chữ ký, mình sẽ thẳng thừng đề nghị Linh cứ bán cho mình tập thơ trắng trẻo, "o-ri-zin" với giá "o-ri-zin".


img
Màn hip hop của nhóm Big Toe

Ra về khi máy ảnh báo còn 1 kiểu duy nhất. Đường quanh khu vực Quốc Tử giám tắc nghẹt. Đúng là tắc đường vì thơ. Thơ Việt Nam vẫn còn rất nhiều người quan tâm đấy chứ nhỉ? Mình thấy cũng không phí nửa ngày phép. Rất có thể sang năm mình sẽ lại đi tiếp.

img


Đón xem phóng sự ảnh Ngày thơ Việt Nam lần thứ 6.

Wednesday 20 February 2008

Tiễn chân

img




Chiếc xe lướt đi trong đêm bỏ lại những chấm đèn vàng loang loáng phía sau. Con đường đê dài, hẹp và uốn lượn như xiết chặt thêm cái heo hút của đêm đông. Người phụ nữ trở nên im lặng cuối đoạn đường, không cởi mở bắt chuyện với lái xe như lúc mới lên nữa. Bà chăm chú nhìn về phía trước, nơi chiếc cầu vượt nguy nga hiện ra rõ dần trong khoảng sáng đèn điện cao áp lung linh. Người ta vẫn nói "đi xa về gần" nhưng lần này đi sao mà thấy chóng. Đành rằng bà xa nửa gia đình để đến với nửa còn lại và sẽ sớm trở về nhưng khoảnh khắc chia ly vẫn cứ ngậm ngùi. Trong xe tối quá, qua gương bà không nhìn được con gái nhưng bà cảm nhận được cô đang hướng về phía cửa. Bà hình dung ra đôi mắt sâu hút, cái sống mũi cao, đôi môi cong đầy đặn cho đến nước da trắng trẻo giống bố đến tuyệt đối.

img

Chiếc xe con dừng ở cửa A2 sân bay Nội Bài. Hành lý của bà chỉ gồm một chiếc vali vừa vặn 30kg và một chiếc túi xách gọn gàng. Người đàn ông với vẻ mặt nghiêm nghị, chồng bà, đẩy chiếc va li qua cửa, theo sau là cô con gái với vóc dáng mảnh mai đeo túi trên vai. Bà xách chiếc cặp nhỏ của chồng. Thủ tục gửi hành lý chỉ mất 30 phút trong đó chủ yếu là thời gian xếp hàng đợi. Giờ chỉ còn qua cửa kiểm soát an ninh là bà sẽ vào phòng chờ, cũng có nghĩa là bà sẽ phải tạm biệt chồng con từ lúc này. Chồng bà chạy tới chỗ anh chàng sĩ quan để xin ưu tiên được cùng bà vào qua một trạm nữa. Còn lại hai mẹ con.Gương mặt không rõ là buồn hay thản nhiên, ánh mắt lảng tránh, cô gái nhẹ nhàng ôm lấy bà, cái ôm dài hơn, chặt hơn thường lệ. Lâu lắm rồi bà mới có dịp cảm nhận hơi ấm từ con gái. Bất chợt trong đầu, bà nghĩ đến ngày trở về, sẽ lại được ấm áp như thế. Sống mũi bà cay cay nhưng đôi mắt hằn những vết nhăn vẫn long lanh một nụ cười. Con gái bà cũng khẽ mỉm cười, nụ cười đầu tiên kể từ lúc cô về nấu cơm chiều cho cả nhà ăn trước khi lên đường.

img

Chồng bà đã quay lại. Ông vui vẻ bảo con gái đứng chờ rồi dắt bà vào. Bà nhìn cô thêm một lần nữa nhưng ánh mắt cô chỉ lướt qua. Bà biết con gái sẽ không khóc, vì cô giống bà hồi trẻ, ít khóc. Cô đã nức nở trong vòng tay mẹ, khi còn bé. Và bà, tuổi xế chiều, cũng đôi lần gục trên vai con gái, chỉ với con gái. Mẹ sẽ rất nhớ hai bố con! Bà muốn nói với con gái như thế, thành tiếng, sao cứ nghèn nghẹn ở cổ. Thấp thoáng bóng cô xa dần lẫn vào giữa đám đông nhưng dường như có một ánh mắt vẫn đang hướng về phía bà, đăm đắm.

Sunday 17 February 2008

Hoa cải tháng Giêng

Hoa cải cúc tháng Giêng


img


img



img

Bức này được mỗi cái tócimg

img


P/S: Còn mấy cái ảnh model bị mụn, chờ sửa img

Friday 15 February 2008

Hoa Valentine

img


img

Bình luận:

Hoa thơm bán một đồng mười
Hoa tàn nhị rữa giá đôi lạng vàng

Wednesday 13 February 2008

Hết Tết

Hết Tết!

Nghe cộc lốc và phũ phàng nhưng là sự thật. Thế là hết được ngủ nướng trong chăn đến khi nào thấy thỏa thích. Thế là hết hẹn hò đàn đúm với bạn bè ăn uống, lang thang, tán phét. Ngày thường hẹn hò nhau rất là khó. Ngày Tết mặc dù ai cũng bận đi chơi nhưng kiểu gì cũng túm được một vài người, gọi số này không được ta gọi sang số khác. Thế là hết những ngày thảnh thơi, chỉ ăn và chơi. Cả năm cắm cúi vào làm việc, học hành, Tết là lý do chính đáng để rũ sạch những mệt mỏi để làm những gì mình thích. Nhưng giờ thì hết rồi! Hết thật rồi!

Cái tiêu đề nó cộc lốc thế nên mình cũng chỉ viết được đến thế về cái sự thật như thế mà thôi.

Monday 11 February 2008

Ông cháu

Có cái ảnh 2 ông cháu yêu quá cơ. "Ông" là cậu mình và "cháu" là cháu gọi mình bằng bác. Thằng cu em con cậu bằng tuổi mình mà đã có 2 nhóc. Đứa lớn hơn 4 tuổi rồi đây này img



img



img

Friday 8 February 2008

Chiều 30

img

img

Chiều 30, như những chiều 30 Tết trước, ta lại lang thang trên những con phố Hà Nội để được ngắm nhìn vẻ tĩnh lặng của một Hà Nội quyến rũ. Như con người, đâu phải Hà Nội lúc nào cũng mang một sắc thái vĩnh hằng. Có lúc ồn ào sôi nổi. Có lúc yếu đuối để bị cuốn đi giữa sự chảy trôi của những đổi thay. Có khi lại trầm mặc, dịu dàng, như lúc này đây.

img

Ta đi qua bao con đường lớn, rẽ vào nhiều con phố nhỏ, đâu đâu cũng thấy vội vã những dáng người nhưng không thể che phủ được sự điềm tĩnh của thời gian trong thời khắc sắp chuyển sang năm mới. Vào những lúc như thế, thời gian trôi thật chậm, bình thản. Giữa bao người, chỉ có ta chậm rãi sóng đôi cùng thời gian, lặng lẽ ngắm nhìn hàng cây xanh lá đã sậm màu chờ ra giêng sẽ nảy chồi xanh tươi mới, ngắm nhìn mặt Hồ Gươm sóng sánh chiều xuân, ngắm nhìn những ngôi nhà không người cửa đã khóa chặt.

img

Chỉ ra Giêng thôi là ngày lại vùn vụt trôi. Ai bảo "ra Giêng ngày rộng tháng dài"? Chẳng phải đâu, giữa lòng Hà Nội, chỉ có tháng Giêng vội vã vươn lên của những mầm cây, tháng Giêng vội vã khởi đầu những ước mơ, những dự định đã nung nấu từ năm trước. Hàng triệu người Hà Nội sẽ lại chạy đua với thời gian. Và lúc đó, liệu ta có theo dòng cuốn ấy không? Hay vẫn cứ yên lặng, chậm rãi đếm tháng, đếm mùa, đếm năm? Ôi, thật dại khờ khi con người thách thức với thời gian. Ta vẫn mãi là một kẻ dại khờ !?

img

Kia là những hành khách chờ những chuyến xe buýt cuối cùng trong năm. Kia là những người bán nước trà vỉa hè đang thu dọn sạp. Kia là những chị nhân viên công ty môi trường đẩy những chuyến xe lặc lè thu gom rác. Trời đã chạng vạng tối, họ rất vội, mong sao sớm trở về nhà đón giao thừa. Chỉ một lúc nữa thôi đường phố Hà Nội sẽ cô đơn nhất trong năm vì ai cũng sẽ về tổ ấm. Ai cũng mong mỏi phút giây sum họp trong bữa cơm Tất niên với những người thân. Ta cũng chỉ chia sẻ nỗi cô đơn với những con đường thêm chút nữa bởi ta cũng sẽ trở về nhà. Tuần hương mẹ thắp lúc ta mới đi chắc đã phải thay bằng tuần hương khác. Hà Nội đã lên đèn, sắc vàng rọi dọc phố liệu có làm Hà Nội ấm áp hơn? Con người ai chẳng có lúc phải nếm trải nỗi cô đơn, phố Hà Nội cũng thế thôi, mỗi năm trải qua một lần để cùng con người đồng cảm. Phải thế không Hà Nội?

img

img


img


- Chiều 30 Tết xuân Mậu Tý -


Thursday 7 February 2008

Weather man

Sau những em gái xinh đẹp dẫn chương trình dự báo thời tiết, bỗng dưng xuất hiện một "weather man" rất điển trai. "Weather man" này trên TV rất điệu và đôi lúc mình cảm thấy "yếu đuối" quá. Ấy thế mà chiều hôm qua, 3o Tết, khi đang lang thang dạo phố thấy anh ấy trên Bờ Hồ ghi hình. Ồi, trông đàn ông hơn trên TV nhiều, đẹp trai, cao ráo, lắm nhé.

Sau bài chúc mừng năm mới, đây là bài đầu tiên của blog, mình quyết định mở hàng một chủ đề về trai, mà trai đẹp đấy, để lấy may img ! Hy vọng năm nay có anh giai nào đó lọt vào ống kính của mình hoặc mình lọt vào ống kính của trai nào cũng được img

Đầu tiên là anh ấy mặc áo măng tô dài


img


Sau đó bỏ ra, mặc veston


img

Chán rồi thì lại mặc vào


img

Cuối cùng chả biết là cởi ra hay mặc vào, mình chụp cái này xong thì đi về trước


img


Lúc không ghi hình (lúc cởi áo ra và mặc áo vào ấy), thấy mình giơ máy lên chụp, anh chàng cứ liếc trộm. Chính ra mình nên hỏi địa chỉ liên lạc để gửi ảnh cho anh ấy vì mặc dù được ghi hình nhiều thế, chắc gì anh ấy đã có ảnh đẹp img


img


P/S: Có mấy cái ảnh mình bắt chước các hãng báo lớn, phệt cái bản quyền to tướng vào giữa tấm ảnh cho nó nổi và để không thằng hãng nào xào lại trắng trợn được. Ớ, mà mình cũng chưa biết tên anh chàng này đâu nhé.

Đào hoa tiếu đông phong

Năm nay trời lạnh tê tái, lại kéo dài nên hoa đào khó nở. Đa số những bông hoa đào không có màu sắc đỏ thắm như những ngày ấm áp. Chiều nay, 30 Tết, sau khi đã thu xếp việc nhà, mình đi ra đường chụp ảnh. Việc đầu tiên là ra lăng Bác chụp hoa đào vì kể từ khi ngửi thấy mùi tết, mình chưa chụp được bức ảnh nào cả. Hoa đào ở Lăng Bác rất đẹp, vẫn nở đều đặn như mọi khi. Mình đưa lên đây mấy bức để mọi người cảm nhận không khí Tết và cũng là những bức ảnh chúc mừng năm mới.



img


img



img

Tuesday 5 February 2008

Chuyện cưa

- Chị ơi, cưa đi!
- Cưa à, nhưng mà liệu có ổn không?
- Ổn chứ, em thấy được đấy !
- Nhưng mà chị thế này, ai lại... cưa
- Bà ơi, của bà đấy, bà không cưa thì tôi cưa chắc? Tôi cưa xong, bà đừng có sờ mó gì vào nữa nhé?
- Ấy không, để chị. Nhưng mà cứ ngài ngại sao ấy. Thế chị có làm được không?
- Được, yên tâm đi chị, em đã ngắm rồi. Em sẽ giúp sức. Ngon lành cành đào thế kia mà. Mới lại, chị không động tay vào thì chả có ai động vào đâu.
- Ờ, vậy để chị thử xem sao. Liều một phen vậy !
- Phải thế chứ. Chị em chỉ cần làm vài đường cơ bản là... phựt... xong béng !

Thôi thì một liều ba bảy cũng liều, thử cưa phát xem có ra môn ra khoai gì không? Cả nhà cổ vũ tớ nhé img

Ngon lành chưa, nhưng mà tớ không cưa thì cũng chả ai thèm cưa


img


Em giữ, chị cưa, không được mới là lạ

img



Cưa cứ rầm rầm như thế này mà không được nữa thì thôi đấy

img


Theo mọi người, liệu có ... đứt không và có bao nhiêu người trả lời giống bạn? img

Một chầu cafe cho người có câu trả lời chính xác nhất và sớm nhất img