Sunday 6 April 2008

Cho những ngày xuân muộn

img

Đông dài cướp đi cả những ngày xuân. Xuân căng mình lấn lướt cái giá rét để ấp ủ cho cánh đào, giành giật từng ngày mưa để tưới tắm cho chùm hoa sưa Những ngày xuân muộn mằn sót lại líu ríu với những cành hoa xoan tim tím, sụt sùi với những bông gạo đỏ ven sông. Cái khoảnh khắc chia tay của mùa đẹp đến nao lòng.

Xuân còn biết dùng dằng sao người ngoảnh mặt mà đi vội thế? Xuân nhặt những câu chữ người bỏ lại, loay hoay ghép mãi vẫn không sao thành được một bài thơ dành riêng cho mình. Lòng người u uẩn, lòng xuân nào có vui gì.

Loa kèn đã rộn rã từ cuối tháng Ba, hương bưởi cũng đã nồng nàn vượt ra khỏi mảnh vườn hẹp. Nghĩa là xuân đến lúc phải đi. Xuân đi, sẽ cứ thế âm thầm đi như lẽ tất yếu của mùa nhưng vẫn khắc khoải mong một lời giã biệt của người để có được, dù chỉ là cái cớ, nỗi háo hức mong chờ mỗi lần trở về và mỗi lần ra đi.


img

1 comment:

  1. uh. Co le the.Mua xuan luon mang den cho con nguoi ta cam giac ve su thanh thien, diu dang, pha chut mo mong huyen bi.Mua xuan den bang nhung cho doi va di bang am tham nuoi tiec. No giong nhu hai con nguoi di tim nhau o hai bo cua noi nho, luc nao cung nghi ve nhau nhung ko gap go. No giong nhu mot cuoc tinh dep, xa ma khong co loi chia tay.

    ReplyDelete