Monday 23 June 2008

Ngột ngạt

Một trong những buổi tối ngột ngạt đến rợn người. Mở cửa sổ, một luồng khí nóng lùa vào mặt ngộp thở. Ngoài ban-công những tán lá bàng im phăng phắc. Âm nhạc như một thứ kim loại lanh canh chói tai, nhất là những tiếng bass ì ùng tức ngực. Không một thứ âm thanh nào thích hợp trong lúc này ngoài tiếng gió - nhưng dường như là vô vọng. Tóc khô ngay lập tức sau khi gội đầu. Mồ hôi túa ra ngay lúc rời khỏi nhà tắm.

Nhớ cách đây vài hôm còn bì bõm lội nước về nhà. Đứng trước cổng mà nước xối xuống đầu, róc qua áo mưa làm người ướt sũng. Cả gian nhà để xe phía trước ngập đến mắt cá chân. Được biết đó là cơn mưa lớn nhất trong vòng 10 năm nay. Đợt Tết cũng là đợt rét kỷ lục trong mấy chục năm.

Tự nhiên bất thường thế, chả biết đời người ra sao?


Rồi thì cũng sẽ mưa thôi. Oi thế này chịu sao nổi!

1 comment:

  1. Mưa rồi đấy chị, thấy đỡ ngột ngạt chưa...Nóng mãi thì cũng phải mưa chứ... :D

    ReplyDelete