tag:blogger.com,1999:blog-16203901565881429292024-03-13T23:54:01.376+07:00Heroine TrầnIn a separate worldHeroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.comBlogger102125tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-27061477928472544372013-11-24T16:05:00.000+07:002013-11-24T16:27:28.273+07:00Chỉ là vì em nhớ anh thôi<h2>
</h2>
<div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;">Chỉ là vì em nhớ anh thôi</span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;">Chuyện vặt vãnh đâu có gì đáng nói</span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;">Lời thoảng qua, anh đừng bối rối</span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;">Chỉ là vì em nhớ anh thôi</span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;"><br /></span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;">Trăm mối bận lòng mà thời gian vụt trôi</span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;">Anh lo chưa hết, chuyện nhớ nhung là xa xỉ</span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;">Bởi yêu anh em thành cả nghĩ</span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;">Chẳng cần nhau nên mới lặng im</span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;"><br /></span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;">Đàn ông giấu nỗi nhớ sâu nhất trái tim</span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;">Người ta nói thế chứ em nào có biết</span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;">Sao hỏa, sao kim hai phương trời khác biệt</span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;">Hiểu được nhau chắc đến cuối cuộc đời</span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;"><br /></span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;">Cho nên vậy thôi, anh chẳng cần nói thành lời</span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, 'Times New Roman', serif; line-height: 18px;"><span style="font-size: large;">"Nhớ" và "yêu" của đàn ông nhiều khi tương đối</span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;">Và em cũng sẽ thôi không hỏi:</span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;">"Bây giờ anh còn yêu em không?"</span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;"><br /></span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;">Đến với em anh đã rất thật lòng</span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;">Nhưng sống vẫn phải là cho và nhận</span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;">Nói thế không hẳn là em giận</span></span></div>
<div>
<span style="font-family: Times, Times New Roman, serif; font-size: large;"><span style="line-height: 18px;">Chỉ là vì em nhớ anh thôi.</span></span></div>
</div>
Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-77234608132839878942012-05-22T23:10:00.000+07:002012-05-22T23:19:01.056+07:00Tôi là ai? (2) Ích kỷ<div style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="font-size: large;">Sáng sớm nay đi làm, trên đường đã thấy ngột ngạt, thầm nghĩ "Chiều mà mưa thì hay nhỉ!". Cái ý nghĩ ấy bị quên bẵng đi ngay cả khi ngồi trong cơ quan nhìn ra thấy trời mưa. Thực ra cũng chỉ có vài giây để tiếp nhận thông tin đó. Chi khi trên đường về, mưa hắt tới tấp vào mặt mới bất chợt nhớ ra cũng tầm quãng đường này lúc sáng mình đã muốn như thế.</span></div>
<div style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="font-size: large;">Về đến nhà thì ướt sạch mặc dù lúc mưa rất to thì mình cách nhà chừng chưa đến 1km. Tắm rửa rồi một mình ngồi vào mâm cơm vừa trệu trạo nhai vừa nghĩ về một ngày đã qua. Mưa vẫn không ngớt, nước đã tràn qua cửa ngập vào gian nhà để xe. Mình vẫn trệu trạo nhai những miếng cơm của bát cơm đầu tiên. Bố mẹ bắt đầu lục tục nhấc vài món đồ đang đặt dưới đất trong phòng khách lên vị trí cao hơn, chuẩn bị "đón" nước vào trong nhà. Mình thôi nghĩ về những luận cứ để phân tích ai đúng ai sai và bắt đầu nghĩ về cơn mưa, nghĩ về mong muốn ban sáng và tự hỏi mong muốn đó có đi quá đà không.</span></div>
<div style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="font-size: large;">Bố mẹ đã đẩy mấy cái giẻ lau sẵn vào góc cửa, nơi mà đầu tiên nước có thể tràn vào. Mình bắt đầu thấy mình đã có điều gì đó chưa ổn. Mình không cảm nhận được mưa có đang ngớt hay không. Nước bắt đầu chảy vào nhà. Ý nghĩ lại không về cơn mưa nữa. Mình tin rằng hôm nay mình đã làm nhiều việc chưa đúng và nếu được làm lại, mình sẽ không làm như thế. Một hớp nước cho miếng cơm cuối cùng của bát cơm đầu tiên trôi xuống. Mình xếp mâm rồi đứng dậy. Ngoài gian nhà để xe, mẹ đang tát nước ra cửa. Mình xỏ ủng và nói mẹ vào nhà. Đường đã rút nước, chỉ có gian nhà để xe bị trũng nên nước không tự thoát được. Mình tát nước như một cái máy, đầu rỗng tuếch, không ý nghĩ về những việc ban sáng, không nghĩ đến mưa, không nghĩ lúc nào sẽ xong. Cho đến khi mẹ bảo: "Thế thôi con ạ" thì mình dừng lại, thấy nhà để xe cũng đã hết nước.</span></div>
<div style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="font-size: large;">Mẹ bỏ đồ về chỗ cũ. Bố nói: "Thôi để bố rửa bát". Mình "vâng" rồi đi rửa mặt.</span></div>
<div style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="font-size: large;"><br /></span></div>
<div style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="font-size: large;">Xem phim, thấy rõ tình yêu và sự hy sinh, thấy phụ nữ thật ngu ngốc khi họ nghĩ họ đang ở đường cùng, thấy những người thân hiểu nhau không cần qua việc làm mà chỉ qua ánh mắt, thấy bạn bè chia sẻ với nhau không chỉ bằng lời nói mà còn bằng hành động, thấy con người đối xử với nhau thật tử tế. Bỗng thấy mình quá nóng nảy, ích kỷ, nông nổi.</span></div>Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com5tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-40685896109736259362012-05-11T22:26:00.001+07:002012-05-11T22:26:48.319+07:00Tôi là ai? (1) Giá trị của một con người<!--[if gte mso 9]><xml>
<w:WordDocument>
<w:View>Normal</w:View>
<w:Zoom>0</w:Zoom>
<w:TrackMoves/>
<w:TrackFormatting/>
<w:PunctuationKerning/>
<w:ValidateAgainstSchemas/>
<w:SaveIfXMLInvalid>false</w:SaveIfXMLInvalid>
<w:IgnoreMixedContent>false</w:IgnoreMixedContent>
<w:AlwaysShowPlaceholderText>false</w:AlwaysShowPlaceholderText>
<w:DoNotPromoteQF/>
<w:LidThemeOther>EN-US</w:LidThemeOther>
<w:LidThemeAsian>X-NONE</w:LidThemeAsian>
<w:LidThemeComplexScript>X-NONE</w:LidThemeComplexScript>
<w:Compatibility>
<w:BreakWrappedTables/>
<w:SnapToGridInCell/>
<w:WrapTextWithPunct/>
<w:UseAsianBreakRules/>
<w:DontGrowAutofit/>
<w:SplitPgBreakAndParaMark/>
<w:DontVertAlignCellWithSp/>
<w:DontBreakConstrainedForcedTables/>
<w:DontVertAlignInTxbx/>
<w:Word11KerningPairs/>
<w:CachedColBalance/>
</w:Compatibility>
<w:BrowserLevel>MicrosoftInternetExplorer4</w:BrowserLevel>
<m:mathPr>
<m:mathFont m:val="Cambria Math"/>
<m:brkBin m:val="before"/>
<m:brkBinSub m:val="--"/>
<m:smallFrac m:val="off"/>
<m:dispDef/>
<m:lMargin m:val="0"/>
<m:rMargin m:val="0"/>
<m:defJc m:val="centerGroup"/>
<m:wrapIndent m:val="1440"/>
<m:intLim m:val="subSup"/>
<m:naryLim m:val="undOvr"/>
</m:mathPr></w:WordDocument>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 9]><xml>
<w:LatentStyles DefLockedState="false" DefUnhideWhenUsed="true"
DefSemiHidden="true" DefQFormat="false" DefPriority="99"
LatentStyleCount="267">
<w:LsdException Locked="false" Priority="0" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Normal"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="heading 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 7"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 8"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="9" QFormat="true" Name="heading 9"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 7"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 8"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" Name="toc 9"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="35" QFormat="true" Name="caption"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="10" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Title"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="1" Name="Default Paragraph Font"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="11" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Subtitle"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="22" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Strong"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="20" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Emphasis"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="59" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Table Grid"/>
<w:LsdException Locked="false" UnhideWhenUsed="false" Name="Placeholder Text"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="1" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="No Spacing"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" UnhideWhenUsed="false" Name="Revision"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="34" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="List Paragraph"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="29" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Quote"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="30" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Intense Quote"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 1"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 2"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 3"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 4"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 5"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="60" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Shading Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="61" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light List Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="62" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Light Grid Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="63" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 1 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="64" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Shading 2 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="65" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 1 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="66" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium List 2 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="67" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 1 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="68" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 2 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="69" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Medium Grid 3 Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="70" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Dark List Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="71" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Shading Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="72" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful List Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="73" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" Name="Colorful Grid Accent 6"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="19" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Subtle Emphasis"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="21" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Intense Emphasis"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="31" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Subtle Reference"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="32" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Intense Reference"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="33" SemiHidden="false"
UnhideWhenUsed="false" QFormat="true" Name="Book Title"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="37" Name="Bibliography"/>
<w:LsdException Locked="false" Priority="39" QFormat="true" Name="TOC Heading"/>
</w:LatentStyles>
</xml><![endif]--><!--[if gte mso 10]>
<style>
/* Style Definitions */
table.MsoNormalTable
{mso-style-name:"Table Normal";
mso-tstyle-rowband-size:0;
mso-tstyle-colband-size:0;
mso-style-noshow:yes;
mso-style-priority:99;
mso-style-qformat:yes;
mso-style-parent:"";
mso-padding-alt:0cm 5.4pt 0cm 5.4pt;
mso-para-margin-top:0cm;
mso-para-margin-right:0cm;
mso-para-margin-bottom:10.0pt;
mso-para-margin-left:0cm;
line-height:115%;
mso-pagination:widow-orphan;
font-size:11.0pt;
font-family:"Calibri","sans-serif";
mso-ascii-font-family:Calibri;
mso-ascii-theme-font:minor-latin;
mso-fareast-font-family:"Times New Roman";
mso-fareast-theme-font:minor-fareast;
mso-hansi-font-family:Calibri;
mso-hansi-theme-font:minor-latin;}
</style>
<![endif]-->
<br />
<div class="MsoNormal" style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="font-size: large;">Mấy hôm trước
đi học, cô giáo kể cho cả lớp nghe một câu chuyện:</span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="font-size: large;">“Có một chàng
trai và một cô gái yêu nhau say đắm. Nhưng cả 2 người rất nghèo, nghèo đến nỗi
không thể cưới nhau được. Chàng trai đi đến quyết định chia tay cô gái để đi xa lập
nghiệp.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="font-size: large;">Sau một thời
gian rời khỏi quê hương, chàng trai bị ốm nặng và nghĩ rằng mình không thể qua
khỏi. Chàng trai có một mong muốn cuối cùng là gặp lại người yêu cũ. Cuối cùng thì cô gái cũng biết
được mong muốn của chàng trai và quyết định đi tìm gặp người mà cô vẫn yêu
thương mặc dù đường xá xa xôi cách trở.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="font-size: large;">Trên đường
đi, cô gặp một tên cướp. Tên cướp định giết cô gái nhưng cô đã nài nỉ van xin
và cuối cùng tên cướp cũng mủi lòng tha mạng cho cô đi tiếp. Khi gần đến được
thành phố nơi chàng trai đang ở, cô gái lại gặp một con sông rộng. Đúng hôm đó
thì trời mưa to gió lớn, nước sông lại dâng cao, không một người lái đò nào nhận
lời chở cô qua sông. Vì lo sợ không còn kịp gặp người yêu lần cuối, cô gái nài
nỉ những người làm nghề lái đò ở khu vực này và cuối cùng có 1 người nhận lời
đưa cô qua sông với một điều kiện: sau khi xong việc, cô phải quay trở về và
lấy anh ta”.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="font-size: large;">Câu chuyện dừng
lại ở đó. Cô giáo đề nghị không bình luận về nội dung câu chuyện mà mọi người
hãy trả lời câu hỏi sau: Nếu có tổng số 5 điểm gọi là điểm “giá trị” để chia
cho 4 nhân vật: chàng trai, cô gái, tên cướp và người lái đò thì các anh chị sẽ
cho điểm như thế nào. Nên nhớ là tất cả 4 người chỉ có tổng số 5 điểm giá trị
mà thôi.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="font-size: large;">Cả lớp nhau
nhao lên cho cô gái 2 điểm và tên cướp 3 điểm. Họ nói rằng cho cô gái 2 điểm vì
cô có sự chung thủy, biết vượt mọi khó khăn để đến với người yêu, còn tên cướp
thật là nhân đạo, đã tha cô gái, đó là hành động rất đáng được ngợi khen.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="font-size: large;">Cô giáo cười
và bảo: “Câu hỏi này không có đáp án. Tuy nhiên, tôi chỉ muốn nói rằng: tên cướp
bản chất là cướp, cho dù anh ta có thể lúc nào đó có có hành động nhân đạo thì
vẫn là một tên cướp. Nhiều khi người ta lấy một hiện tượng để đánh giá bản chất,
điều đó có thể dẫn đến việc đưa ra giá trị sai cho một đối tượng.”</span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="font-size: large;">Với 5 điểm
giá trị, tôi cho chàng trai 1 điểm, đó là điểm bản lĩnh. Việc anh ta muốn gặp lại
người yêu cũ trước khi chết chỉ là một mong muốn bản năng mà bất cứ con người
nào cũng có thể có. Anh lái đò được 1 điểm. Điểm này dành cho công việc lái đò
qua sông lớn của anh ta. Đó là một công việc nguy hiểm mà không phải ai cũng
dám chọn. Dù anh ta làm việc đó vì tiền hay do lòng dũng cảm thực sự thì cũng
đáng ngợi khen bởi “ai cũng chọn việc nhẹ nhàng, gian khổ sẽ dành phần ai?”. 3
điểm còn lại dành cho cô gái bởi cô có bản lĩnh không thua kém chàng trai, có
lòng dũng cảm không thua kém người lái đò và cnf có cả lòng chung thủy và dám
chấp nhận hy sinh cho tình yêu.</span></div>
<div class="MsoNormal" style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal" style="font-family: Times,"Times New Roman",serif;">
<span style="font-size: large;">Mặc dù vậy, tôi
lại không biết cuộc sống hiện thực này có được bao nhiêu điểm giá trị và tôi được
bao nhiêu điểm trong số đó!</span></div>Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-19657088578066272412009-04-29T21:17:00.009+07:002009-05-14T20:59:10.604+07:00Một trăm hai mươi nghìn và một chuyện chép ở bệnh viện<div style="text-align: justify;"><span style="color: rgb(255, 255, 255);font-size:130%;" ><span style="font-weight: bold; color: rgb(255, 255, 255);"><span style="font-style: italic;">Một trăm hai mươi nghìn</span></span></span><br />Mình đang cần một cái giấy khám sức khỏe. Thấy bảo là nộp 150k thì đến cuối tuần tới sẽ có giấy chứng nhận nghiêm chỉnh và không mất công sức lẫn thời gian. Nghĩ bỏ ra 150k cũng xót nhưng tình hình hạn nộp đến nơi rồi, tuần sau đi công tác cả tuần, khéo cũng đành nghiến răng vậy. Thằng cu em đồng nghiệp ngồi bên cạnh sáng nay đưa tờ giấy khám ra ve vẩy khoe, bảo em làm mất có 30 nghìn, chừng 30 - 45 phút nhưng cách đây 6 tháng rồi, hôm nay ông anh mang tờ giấy cũ, nộp 30 nghìn nữa và bác sĩ họ chép lại cho.<br /><br />Mình nhẩm tính, Thứ 7 tuần sau phải nộp. Cả tuần sau đi công tác. 4 ngày nghỉ lễ 30/4 không ai làm việc. Hôm nay là 29 rồi, giờ đã là cuối buổi sáng. Còn mỗi chiều nay. Thế là quyết định xin phép sếp nghỉ một lúc buổi chiều đi lấy giấy khám sức khỏe. Nếu xuôi chèo mát mái thì mất 1 tiếng rưỡi và 30k, vị chi tiết kiệm được 120k. Mọi người trong cơ quan cũng khuyên nên đi đến những chỗ ấy cho khôn ra. Được lợi nhiều thứ như vậy tội gì không đi.<br /><br /><span style="font-style: italic;">Và dưới đây là chuyện chép ở bệnh viện...</span><br /><br /><span style="color: rgb(255, 255, 255); font-style: italic;font-size:130%;" ><span style="font-weight: bold;">Đầu tiên là tiền đâu</span></span><br />Tờ giấy khám có khoảng 10 mục cần điền, tức là phải đi qua khoảng 10 phòng. Phòng đầu tiên là phòng Tài vụ, đương nhiên đầu tiên phải là tiền đâu. Chờ nộp tiền là tốn thời gian nhất vì mấy cái lỗ thò vào đưa tiền cho các chị thì ít và bé còn người thì nhung nhúc. Mình quẳng tờ giấy khám vào ô xếp hàng rồi đứng ra cửa chờ đợi. Thật tuyệt là cái cửa trông ra sân tennis của bệnh viện, rất thoáng đãng và thơ mộng. Phòng chờ ngột ngạt bao nhiêu thì chỗ mình đứng dễ chịu bấy nhiêu. Đứng chờ một hồi và luôn trong trạng thái dỏng tai lên nghe thì thấy có ai đó hình như gọi tên mình lí nhí. Để chắc ăn, mình len vào ngó, thấy có mấy tờ giấy khám trước mặt chị thu ngân đoán là vừa gọi qua lượt nhưng cũng phải cố chờ thêm ít phút để được gọi lại lượt 2 mới dám chen vào nộp.<br /><br /><span style="color: rgb(255, 255, 255);font-size:130%;" ><span style="font-style: italic; font-weight: bold;">Mặc cả chiều cao</span></span><br />Phòng tiếp theo là đo chiều cao cân nặng. Lúc mang tờ giấy đến, chị bác sĩ bảo viết lại vì họ tên phải viết hoa có dấu. Mua 2000 một tờ xong thì chị ấy bảo đứng bên ngoài mà viết. Thực ra thì bên ngoài cũng chỉ là cái ô cửa sổ lắp kính ngay cạnh cửa ra vào và cũng có một cái lỗ để đưa giấy như phòng tài vụ, đối diện chỗ chị ấy ngồi. Lục tục cầm giấy vòng ra phía trước mặt chị thì một anh bác sĩ trẻ đi vào. Đoán chừng kém mình khoảng 2,3 tuổi. Anh này thỏ thẻ xin hút thuốc nhờ trong phòng nhưng chị bác sĩ không chịu, nói thế nào cũng không chịu. Anh bác sĩ đập một cái vào vai chị bác sĩ. Chị bác sĩ cười rúc rích: thế thì đập thêm mấy cái nữa đi, chị đang đau vai. Mình thì vẫn hí húi viết và nghe thấy mấy tiếng bộp bộp nhẹ nhẹ nữa. Chị bác sĩ cười sảng khoái. Khoảng cách theo đường chim bay từ chỗ mình tới chỗ 2 anh chị không quá 50cm nên dù không muốn cũng vẫn nhận thấy được anh bác sĩ chuyển tay từ vai xuống đùi, bảo: thế đập vào đây nhé. Không nghe thấy tiếng bộp bộp nữa nhưng vẫn tiếng chị bác sĩ cười: thằng mất dạy, láo toét quá. Tiếng anh bác sĩ cười nhạt. Chị bác sĩ bảo thôi nhưng vẫn ngồi im không phản ứng gì và vẫn cười chứng tỏ cái tay kia vẫn chưa rời vị trí. Mình quẳng bút xuống, đi vào bên trong, coi như mù và điếc với những gì vừa xảy ra. Chìa tờ giấy ra trước mặt chị, chị bảo bỏ giầy rồi leo lên cân. Bốn tám cân, cao bao nhiêu? Em cao một mét sáu mốt. Chị nhìn một lượt từ đầu xuống chân bảo: đứng yên để đo lại. Theo cân này chỉ được 1m59 thôi. Mình cười: chị ghi bao nhiêu cũng được. Anh bác sĩ lúc này đã đứng bên cạnh chị bác sĩ kể từ lúc mình vào giờ mới lên tiếng: thôi cứ ghi 1m60. Xong, mình nhận lại tờ giấy, anh bác sĩ buông một câu: 79 mà trẻ thế nhỉ. Mình lại cười: em cảm ơn. Câu đó cho cả 2 anh chị, ai thích thì nhận. Mình hồ hởi đi ra sau khi vượt qua chặng thứ nhất<br /><br /><span style="font-size:130%;"><span style="font-weight: bold; font-style: italic; color: rgb(255, 255, 255);">Tai có vấn đề</span></span><br />Theo chỉ dẫn in trên tờ hóa đơn thu phí, mình đến phòng số 3 để khám răng. Chị bác sỹ đang lấy cao răng cho một bệnh nhân. Mình bước một chân vào bên trong thì một giọng nói bùng nhùng qua chiếc khẩu trang cất lên: Bỏ giầy bên ngoài. Mình nhìn xuống đất rồi rụt vội chân lại. Đúng là bệnh nhân cũng bỏ giầy bên ngoài. Mình tháo giầy bước vào được nửa bước thì vẫn giọng nói bùng nhùng ấy cất lên: Bỏ giầy bên ngoài. Ơ, rõ ràng mình bỏ giầy bên ngoài rồi mà. Mạnh dạn bước thêm bước nữa thì câu nói đó lặp lại và hình như chị bác sĩ trợn mắt lên bực bội. Một chị ngồi chờ bên ngoài nói vọng vào: xếp giấy chờ bên ngoài. Ra thế, mình quay ra, thả tờ giấy vào hộp và nghe thấy tiếng bùng nhùng kia nhưng lần này âm tiết rất rõ: tai có vấn đề hay sao ấy nhỉ?<br /><br />Hú vía, may mà là phòng khám răng chứ mà phòng khám tai thì toi.<br /><br /><span style="font-size:130%;"><span style="font-weight: bold; font-style: italic; color: rgb(255, 255, 255);">Yêu chị y tá lắm</span></span><br />Trong tất cả các phòng thì qua phòng này là mình quý nhất. Chính là phòng khám tai - mũi - họng. Mình đưa giấy cho chị y tá, không phải khám mất một phút nào, chị ấy viết viết vào mấy chữ loằng ngoằng rồi cười rất dịu dàng: em chờ chút xíu nhé, bác sĩ đang dở việc, sẽ quay lại ký cho em ngay, cái này chị không ký được. Mình vâng ngoan ngoãn và ngồi chờ. Chừng 3 phút, thấy chị ý tá cầm tờ giấy đi ra. Chứng 1 phút sau chị ấy quay lại đưa cho mình tờ giấy khám và bảo: Của em đây. Mình cảm ơn rối rít và thấy chị tốt bụng ghê.<br /><br /><span style="font-size:130%;"><span style="font-weight: bold; font-style: italic; color: rgb(255, 255, 255);">Giấy khám sức khỏe đi công chứng được không chị?</span></span><br />Sau khi qua các phòng, và điền đầy đủ các mục trong tờ giấy, mình tới phòng cuối cùng để xin chữ ký trưởng khoa và đóng dấu. Phòng này phải chờ lâu nhất. Chị nhân viên phòng hành chính hay đi vắng, chị cầm dấu cũng hay đi vắng và bác sĩ trưởng khoa cũng thường bận, tổng hợp cả 3 yếu tố này lại thì khâu cuối cùng luôn tốn thời gian nhiều hơn các khâu khác. Khi mình xếp giấy vào phòng và quay ra chờ thì có 1 em gái trẻ măng ngồi đó chờ được 1 lúc rồi. Đang ngồi mơ màng thì em ấy quay ra bắt chuyện<br />- Chị cũng đi lấy giấy khám sức khỏe à?<br />- Ừ<br />- Chắc chị làm giấy khám để chuyển công ty chứ em nhìn chị chắc cũng đi làm lâu rồi<br />- À ừ chị đi làm cũng lâu rồi (trả lời cho qua chuyện)<br />- Vâng, em làm giấy khám để xin việc (ra thế, em ấy nghĩ là ai làm giấy khám sức khỏe đều là để đi xin việc)<br />- Ừ, giấy khám sức khỏe còn dùng nhiều việc khác nữa em ạ. nhiều thủ tục yêu cầu chứ không chỉ xin việc đâu, ví dụ làm sổ bảo hiểm xã hội chẳng hạn (thấy có chị cầm sổ đó trên tay đứng bên cạnh nên nói bừa, chả biết có đúng không)<br />- Vâng<br />- Chị ơi, em làm có một tờ thôi nhưng em đi xin việc nhiều nơi thì làm thế nào ạ?<br />- Ối, xin việc nhiều nơi sao em làm có một tờ? Mỗi nơi phải 1 tờ chứ<br />- Em định làm một tờ rồi đi công chứng<br />- Vậy à? Chị cũng không rõ là họ có công chứng cho giấy khám sức khỏe không.<br />- Thế hả chị, em cũng chả biết. Chị em cũng bảo là đi làm mấy tờ một thể nhưng em cứ nghĩ là công chứng được.<br />- Lần sau em nhớ làm một thể nhé, đằng nào cũng mất công chầu chực ở đây, 10 nghìn 1 tờ, làm cả chục tờ đi xin việc cho thoải mái<br /><br />(Đoạn đối thoại về vấn đề xin việc không nhớ được....)<br /><br />Câu chuyện phải dừng lại khi chị nhân viên phòng hành chính đọc tên từng người tới nhận giấy khám. Mình nhìn đồng hồ: 4hkém 15. Tổng cộng hết đúng 1 tiếng tính từ thời điểm bước chân vào bệnh viện.<br /><br />Thôi thế là thành công rực rỡ với 30k bỏ ra và tờ giấy chứng nhận sức khỏe nhận về. Tiết kiệm triệt để được 120k, lại giảm cơ hội gây tệ nạn cho ngành y tế.<br /><br /><br /></div>Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-90989467481758930522009-04-17T21:55:00.008+07:002009-04-18T20:22:18.387+07:00Blogger - Sự lựa chọn hợp lý để thay đổi<div style="text-align: justify;">Giờ đây, việc Y!360 đóng cửa đã thành sự thật khi đại diện của Yahoo tuyên bố sẽ ngừng cung cấp dịch vụ này trên toàn cầu. Mình đã quyết định chọn Blogger của Google làm blog chính thức của mình vì những lý do sau đây:<br /></div><ul style="text-align: justify;"><li>Có công cụ hỗ trợ chuyển đổi toàn bộ dữ liệu, kể cả đường dẫn ảnh và comment (trừ page comment) từ Y!360 và việc này mình đã thực hiện thành công (nhờ người làm hộ :D)</li><li>Có thể thay đổi hình thức (giao diện) và một số tính năng để có được một blog hầu như không khác so với Y!360</li><li>Hơn thế nữa, mình có thể thay đổi những thuộc tính và hình thức của blog theo ý mình muốn chứ không chỉ tùy chọn theo những gì mà Y!360 đặt sẵn, đặc điểm này giống với ưu điểm của 360plus và một số dịch vụ blog khác là cho phép thêm bớt, thay đổi vị trí các thành phần (components) trên blog chứ không phải thuần túy là hiện hay ẩn thông tin. Có thể tự tạo banner của riêng mình (thiết kế bên ngoài) rồi chèn vào, trông rất chuyên nghiệp.</li><li>Việc soạn thảo bài viết trên Blogger là rất trực quan và thân thiện với chế độ chèn hình ảnh và video trực tiếp thay vì bắt buộc sử dụng code HTML như ở Y!360<br /></li><li>Có thể tạo nhiều blog với cùng 1 tài khoản và cho phép đặt quyền ai được vào blog nào. Điều này rất hữu ích với ai có ý định mở 1 blog công khai nhưng lại có vài post (tương đương với entry của Y!360) muốn nói xấu người khác, khi ấy các post có thể được đưa vào blog thứ 2 và cho phép những người được chỉ định xem. Việc chuyển đổi và quản trị 2 hay nhiều blog với cùng 1 tài khoản tương đối thuận tiện.</li><li>Có thể ủy quyền cho một tài khoản khác gửi bài trên blog của mình.</li><li>Cộng đồng của Google rất lớn và đây là một nhà cung cấp dịch vụ có uy tín nên việc phát triển rộng rãi dịch vụ Blogger là rất cao.</li><li><a href="http://www.blogger.com/features">Những tính năng được liệt kê của Blogger</a><br /></li></ul><div style="text-align: justify;">Tất nhiên không có gì hoàn hảo cả nên Blogger cũng có vài nhược điểm (theo mình) như sau:<br /></div><ul style="text-align: justify;"><li>Để chuyển đổi dữ liệu phải sử dụng công cụ trung gian (ví dụ phải chuyển từ Y360 sang Wordpress rồi chuyển từ Wordpress sang Blogger)<br /></li><li>Màn hình quản trị mặc định không được đẹp mắt lắm (mình chưa có thời gian tìm hiểu xem có thay đổi được không nhưng đối với mình điều này không quan trọng)</li><li>Các mẫu (theme) mặc định thua xa các mẫu của Y!360 và với những người cầu kỳ về hình thức thì việc sử dụng mặc định là khó chấp nhận.</li><li>Việc sử dụng code HTML để thay đổi giao diện blog tương đối phức tạp và sẽ rất khó khăn cho những người không biết nhiều về IT. Việc không có page view dựng sẵn, không có quick comment dựng sẵn và phải thay đổi rất nhiều các công cụ sẵn có (thêm, bớt, sửa, dùng mẹo) để hiển thị các thông tin tương tự như Y!360 sẽ khiến không ít người nản</li><li>Không có các icon trạng thái đặc trưng của Yahoo và cũng không có icon thay thế<br /></li></ul><div style="text-align: justify;">Thực sự, với mình, những nhược điểm trên hầu như không có ý nghĩa nhưng với đại đa số, đó là điều đáng bàn. Nếu bạn không nhất thiết phải có một bản sao của Y!360 về hình thức, có thể từ bỏ một vài tính năng không quá quan trọng thì bạn nên chọn Blogger vì nó có rất nhiều ưu điểm mà mình đã phân tích ở trên. Hoặc nếu bạn không rành về IT nhưng bạn là người kiên nhẫn, bạn cũng có thể làm được nhiều việc để dựng cho mình một blog ưng ý với Blogger. Còn nếu bạn ngại thay đổi thì có thể "an phận" với 360plus, mảnh đất mà Yahoo khoanh sẵn để "đền bù" cho sự "giải tỏa" này<br /><br />Dù sao sự lựa chọn vẫn là ở bạn. Nếu có điều kiện, mình sẽ tiếp tục nêu thêm một vài dịch vụ blog khác và phân tích ưu nhược điểm của chúng.<br /></div>Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-12607861542972090832009-04-16T15:48:00.008+07:002009-04-18T00:12:17.794+07:00Lựa chọn nào cho việc "chuyển nhà"?<div style="text-align: justify;">Trước sự đe dọa đóng cửa của 360.yahoo qua việc khó truy cập và các lỗi hiển thị, cộng đồng blogger quyết định tìm một nơi cư ngụ mới. Hầu hết mọi người đều tỏ ra hoang mang trước các dịch vụ đang được khuyến nghị khi cân nhắc tới các yếu tố:<br /></div><ul style="text-align: justify;"><li>Chuyển đổi dữ liệu từ 360.yahoo sang blog mới</li><li>Cộng động mới có nhiều bạn hay không</li><li>Hình thức và tính năng của blog mới có đáp ứng được như mong muốn</li></ul><div style="text-align: justify;">Vấn đề cuối cùng dường như được bỏ qua nếu như 2 vấn đề đầu tiên thỏa mãn và hầu hết họ chấp nhận một vài sự thay đổi để giữ được những gì họ đang có. Điều đắn đo nhất chính là vấn đề cộng đồng. Khi viết blog, các blogger đều có những friends nhất định. Dù ít dù nhiều, dù public nội dung hay giới hạn thành phần người được đọc thì họ đều có một mong muốn chia sẻ thông tin với cộng đồng, dù cộng đồng chỉ là một vài người mà họ tự định ra (những đối tượng không có cộng đồng chia sẽ thì chắc chắn họ sẽ chấp nhận bất cứ một dịch vụ blog nào, miễn là nơi đó có thể đăng thông tin là đủ). Vì thế, việc lựa chọn cộng đồng blog được cân nhắc cẩn thận trước khi di dời. Các blogger không bao giờ muốn tới một nơi mà ở đó không có phần lớn bạn bè, cụ thể hơn là không có phần lớn blog của bạn bè. Thực ra, vấn đề này cũng không quá nghiêm trọng. Nếu chọn một dịch vụ rất phổ biến, với các tính năng thuận tiện, thân thiện, khả năng phát triển của nhà cung cấp lớn mạnh thì dù khởi đầu thế nào, cuối cùng nó vẫn sẻ trở thành một cộng đồng thu hút blogger mạnh nhất, và đương nhiên, friends cũng theo đó mà đông đúc.<br /><br />Đau đầu nhất vấn là vấn đề đầu tiên (không phải vấn đề "tiền đâu"). Làm thế nào để "dời nhà" một cách toàn vẹn khi mà các dịch vụ blog mạnh ai kẻ đó phát triển. 360plus đưa ra một giải pháp trọn gói cho việc chuyển đổi từ 360.yahoo sang dịch vụ mới. Lẽ ra đây là một nơi lý tưởng và một sự lựa chọn tất yếu của các blogger đang sử dụng 360.yahoo nhưng trớ trêu thay, nó lại bị phản đối ngay từ khi hình thành. Lý do chính được đưa ra là: bị kiểm soát nội dung thông tin quá chặt chẽ và hình thức rất không đẹp mắt mà lại khác xa so với 360.yahoo. Thêm nữa, việc chuyển dữ liệu không hoàn hảo như các blogger mong đợi. Càng ngày, việc chuyển đổi từ 360.yahoo sang 360plus càng giống việc di dời chỗ ở để giải tỏa mặt bằng. Do đó, những dịch vụ blog khác có công cụ chuyển đổi dữ liệu từ 360 trở thành ưu tiên số 1 cho sự lựa chọn.<br /><br />Vì những lý do trên nên chẳng có sự lựa chọn nào là hoàn hảo. Dịch vụ có độ tin cậy cao, có khả năng phát triển rộng trong cộng đồng như blogspot của google thì không có công cụ chuyển đổi dữ liệu trực tiếp. Dịch vụ có công cụ chuyển đổi như của wordpress thì chưa thể an tâm về mức độ phổ biến như google hay yahoo vì một thực tế hiển nhiên là thị phần của 2 đại gia này chiếm gần như trọn vẹn miếng bánh đồ thị. Thêm nữa, việc sử dụng chung 1 tài khoản cho nhiều dịch vụ của 1 nhà cung cấp là khuyến nghị đáng quan tâm. Một hệ quả tất yếu là các blog được dựng lên khắp nơi và blogger vẫn chưa thể quyết định được nên chính thức định vị ở chỗ nào<br /><br />Mình cũng như các blogger khác, cũng đang trong quá trình kiếm đất dựng nhà. Mình cũng dựng lên blog ở những nơi có thể dựng được. Dưới đây là những nơi mình đã tạo<br /><ol><li><a href="http://heroine-tran.blogspot.com/">Blogger của Google</a></li><li><a href="http://novroses.wordpress.com/">Wordpress.com</a></li><li><a href="http://www.facebook.com/home.php?#/profile.php?id=693147223">facebook.com</a> (cái này bắt buộc phải có account mới xem được thông tin của cộng đồng)</li><li><a href="http://vn.myblog.yahoo.com/november-roses">360plus</a></li></ol><br />Thực ra, mình chỉ chọn 1 trong 2 nơi: Blogger của Google hoặc Wordpress. Nhờ sự giúp đỡ của bạn mình, việc chuyển đổi giờ đã hoàn tất nhưng mình cần chỉnh sửa lại ảnh cho vừa kích cỡ với trang blog trước khi chính thức tuyên bố nhà mới.<br /><br />Khi nào rảnh mình sẽ nêu vài nhận xét về các dịch vụ blog mình từng thử để các bạn tham khảo. Chúc các bạn có được sự lựa chọn sáng suốt.</div>Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-66137346973570128662009-03-29T00:20:00.003+07:002009-04-17T22:39:51.736+07:00Giờ Trái đất :D<span style="font-size:100%;">Tuần vừa rồi quả thật mình là một công chức mẫu mực: giỏi việc nước đảm việc nhà </span><br /><div style="text-align: justify;"><br /><span style="font-size:100%;">Nhắc đến 6 từ này, mình nhớ là cách đây 2 ngày, em tổ trường công đoàn chỗ mình giúi vào tay 1 tờ giấy bảo: chị ký đi. Chỗ mình vẫn tin tưởng nhau thế, ký mà chả bao giờ đọc xem mình ký gì, xong xuôi m</span><span style="font-size:100%;">ới ngẩng mặt lên hỏi: gì thế? Tất nhiên mình cũng như thường lệ thôi, ký xong, trả cho em ấy rồi mới hỏi: gì thế hả em? Em ấy bảo: đăng ký thi đua giỏi việc nước đảm việc nhà. Mình chép miệng: ôi dào, biết thế chị chả đăng ký. Giờ thấy mình xứng đáng được trao luôn ấy chứ </span><br /><br /><span style="font-size:100%;">Phải đến tận tối nay mình mới thực sự được thở một chút. Mệt nhoài. Đúng dịp Giờ Trái đất. Cảm giác thưởng thức ánh nên lung linh rất thú vị, nhất là sau một chuỗi ngày căng thẳng. Nhân dịp này, mình cũng cố chụp vài bức sử dụng nguồn sáng ít khi dùng là NẾN.<br /><br /><br />Demo.</span><br /></div><br /><a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://lh5.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SeX7SZwSnyI/AAAAAAAAAw4/xL2-ifOHKSM/s400/DSC_7802_ss.jpg"><img style="margin: 0px auto 10px; display: block; text-align: center; cursor: pointer; width: 400px; height: 304px;" src="http://lh5.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SeX7SZwSnyI/AAAAAAAAAw4/xL2-ifOHKSM/s400/DSC_7802_ss.jpg" alt="" border="0" /></a><a href="http://www.flickr.com/photos/16259278@N07/3391871907/" title="Giờ Trái đất :D by thuta_niit, on Flickr"><br /></a>Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com3tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-51998270066414796332009-03-18T10:09:00.001+07:002009-04-16T14:22:28.352+07:00Lăn tăn về 1 chuyến đi :D<div style="text-align: center;"><br /><a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/-BXfF8vCiwaDS9eOJQAUqQ?authkey=Gv1sRgCOKRvNrw9r3lCg&feat=embedwebsite"><img src="http://lh6.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/ScBk19nqprI/AAAAAAAAAqk/m9BCoAEe8CE/s800/Thu_Hue_1.jpg" alt="img" /> </a><br /><span style="font-size:78%;"><em>Huế - 2006</em></span><br /><br /></div> <div style="text-align: justify;"><span style="font-family: times new roman;font-size:100%;" ><em>"Cần phải nhớ rằng, việc với đến những cái đích vừa tầm tay thậm chí còn giá trị hơn là hướng tới những điều xa vời. Đây cũng là thời điểm bạn cần phải ép mình vào kỷ luật và biết kiềm chế trước các tình huống khác nhau. Đừng bị ảnh hưởng bởi mọi người xung quanh"</em><br /><br /></span><span style="font-family: times new roman;font-size:100%;" > Sáng nay đọc đoạn gieo quẻ này thấy buồn cười quá. Chẳng là mình vẫn đang băn khoăn về chuyến đi Lăng Cô tối nay. Lịch trình kéo dài 3 ngày 4 đêm và ý nghĩ tham gia mới chỉ xuất hiện lúc 5h chiều qua. Đợt đăng ký danh sách, mình nhận ở nhà trực cho các em giai trẻ trung đi đàn đúm. Bỗng dưng tối qua mấy đứa lại thuyết phục mình đi cứ như thể mình không đi thì chúng nó mất vui một nửa (tự huyễn hoặc bản thân chút xíu). Tính mình cả nể, lại ham vui, có đứa còn vẽ ra lịch trình đi chụp ảnh ở Hội An làm mình xiêu lòng. Thế là mình băn khoăn nghĩ ngợi xem có nên đi hay không. Tối qua mình đã xếp một nửa đồ vào vali. Nếu đi, hôm nay mình sẽ phải xin phép các lãnh đạo, xem có được bổ sung vào danh sách hay không. Mình vẫn chưa làm việc đó. Nếu đi, mình sẽ phải hủy 3 cuộc hẹn từ giờ tới cuối tuần (đều là những cuộc hẹn có liên quan đến ăn uống). Nếu đi, mình sẽ phải ngủ 2 đêm trên ô tô trong tình trạng sức khỏe không đuợc tuyệt vời như năm ngoái. Nếu đi, mình sẽ về xếp nửa số đồ đạc còn lại vào vali. Nếu đi, mình sẽ treo blast của blog này là "Em ra đi nơi này vẫn thế". Nếu đi, mình sẽ được hưởng cảm giác tự do dẫm chân trần trên bờ biển. Nếu đi, mình sẽ có thêm những kiểu ảnh mới. Nếu đi, mình sẽ lại có dịp kiêu hãnh giữa đám đông những quý ông lịch lãm.<br /></span><span style="font-family: times new roman;font-size:100%;" ><br /></span><span style="font-family: times new roman;font-size:100%;" > Nếu không đi, ngoài những gì không có được nếu đi, mình sẽ phải xếp nửa số đồ trong vali về chỗ cũ.<br /></span><span style="font-family: times new roman;font-size:100%;" ><br /></span><span style="font-family: times new roman;font-size:100%;" > Nhưng vấn đề ở chỗ mình không dự định đi và ý tưởng này chỉ xuất hiện khi có một số người rủ rê. Và vì thế, mình quyết sẽ tin vào đoạn gieo quẻ trên, ở nhà cho lành. Chẹp, giờ mình đưa ra quyết định cũng nhanh mà thay đổi quyết định cũng đơn giản. Thế cho dễ sống! </span><br /></div>Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com7tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-72387363250531457152009-03-08T20:01:00.002+07:002009-04-18T23:59:22.578+07:00Heart<div style="text-align: center;"><span style="font-size:100%;"><span style="font-family:Times New Roman,Times,serif;">Phố cũ, mùa cũ, quán cũ, </span></span><br /><span style="font-size:100%;"><span style="font-family:Times New Roman,Times,serif;">Những ngọn gió thổi mùi đêm rất cũ</span></span><br /><span style="font-size:100%;"><span style="font-family:Times New Roman,Times,serif;">Lạc về trên những cánh hoa rơi</span></span><br /></div><br /> <div style="text-align: center;"><a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/Uxv3EfbwNtkcaCnZ7cjBUQ?authkey=Gv1sRgCKSv_vn-n_Ga5wE&feat=embedwebsite"><img src="http://lh5.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SebWF6KDsxI/AAAAAAAAAxg/KKjcHasNrGo/s400/3338006774_27282386a8_o.jpg" /></a></div>Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com9tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-89325001490986662842009-03-02T23:35:00.002+07:002009-04-17T22:42:54.912+07:00Entry for March 02, 2009<span style="font-size:100%;"><span style="font-family:Times New Roman,Times,serif;">Hôm thứ 7, sau nhiều ngày lười nhác mốc cả ống kính, mình định đi lan</span></span><span style="font-size:100%;"><span style="font-family:Times New Roman,Times,serif;">g thang chụp hoa sưa nhưng hoa sưa không có mưa rất tẻ nhạt, không chụp được kiểu nào ưng cả ngoài một chùm kết lại có hình gần giống trái tim.</span><br /><br /><span style="font-family:Times New Roman,Times,serif;"> Vòng vòng mấy phố, chụp được 1 bức "Con đườ</span></span><span style="font-size:100%;"><span style="font-family:Times New Roman,Times,serif;">ng mùa đông" trên phố Ngọc Khánh. Hôm nay đi qua đã thấy bằng lăng đâm mầm hết cả rồi. Thế mới biết nếu bỏ lỡ cơ hội thì c</span></span><span style="font-size:100%;"><span style="font-family:Times New Roman,Times,serif;">hẳng biết bao giờ mới gặp lại.</span><br /><br /><span style="font-family:Times New Roman,Times,serif;"> Ghé qua Lăng Bác theo lời hẹn của em Ngọc. Tới nơi trời mưa nặng hạt, khổ thân mấy mẫu khép nép trong chiếc áo mưa mà không muốn về vì tiếc công đi, tiếc công trang điểm và ăn mặc đẹp. </span></span><br /><br /><div style="text-align: center;"><strong> #1<br /></strong><br /><a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://lh6.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/Sav_uMYOqRI/AAAAAAAAAm8/6yenTatBppk/s400/DSC_7016_s.jpg"><img style="margin: 0px auto 10px; display: block; text-align: center; cursor: pointer; width: 400px; height: 266px;" src="http://lh6.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/Sav_uMYOqRI/AAAAAAAAAm8/6yenTatBppk/s400/DSC_7016_s.jpg" alt="" border="0" /></a></div><br /><br /><div style="text-align: center;"><strong>#2</strong></div><br /><a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://lh5.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/Sav-vYwgc9I/AAAAAAAAAmk/jQF-3HEviM4/s400/DSC_7288_ss.jpg"><img style="margin: 0px auto 10px; display: block; text-align: center; cursor: pointer; width: 400px; height: 266px;" src="http://lh5.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/Sav-vYwgc9I/AAAAAAAAAmk/jQF-3HEviM4/s400/DSC_7288_ss.jpg" alt="" border="0" /></a><br /><br /><div style="text-align: center;"><span style="font-weight: bold;"> #3</span><br /></div><br /><a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://lh6.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/Sav-XlnoDZI/AAAAAAAAAmM/Q19s8U3nsiY/s400/DSC_7218_ss.jpg"><img style="margin: 0px auto 10px; display: block; text-align: center; cursor: pointer; width: 338px; height: 400px;" src="http://lh6.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/Sav-XlnoDZI/AAAAAAAAAmM/Q19s8U3nsiY/s400/DSC_7218_ss.jpg" alt="" border="0" /></a><br /><br /><div style="text-align: center;"><strong>#4</strong><br /></div><br /><a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://lh6.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/Sav-Xu58KEI/AAAAAAAAAmU/L1VsqX576OQ/s400/DSC_7377_s.jpg"><img style="margin: 0px auto 10px; display: block; text-align: center; cursor: pointer; width: 266px; height: 400px;" src="http://lh6.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/Sav-Xu58KEI/AAAAAAAAAmU/L1VsqX576OQ/s400/DSC_7377_s.jpg" alt="" border="0" /></a><br /><br />Mình thích nhất bức cuối.Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-38228839900785753732009-02-23T21:24:00.001+07:002009-04-16T13:36:02.122+07:00Entry for February 23, 2009<div style="text-align: justify;"><span style="font-size:100%;">Nhìn đồng hồ mới chưa tới 8 rưỡi tối. Thế mà thấy như khuya lắm rồi. Thời tiết u ám mấy ngày nay khiến mình không có cảm hứng làm gì cả. Chỉ có một điều mừng duy nhất là mưa phùn ẩm ướt sẽ làm hoa sưa nở đẹp hơn. Nhiều cây sưa đã lốm đốm hoa, chỉ mấy ngày nữa thôi là sẽ nở trắng trời. Những ngày như thế này thường mình ngồi nhấm nháp cafe, có thể ở quán, có thể ở nhà nhưng cảm giác cuộc sống đỡ "vô vị" vì dù sao cũng có vị cafe đăng đắng. Nhưng mấy ngày qua mình đã cai cafe nên giờ chẳng biết làm gì để khỏi thấy tẻ nhạt.</span><br /><br /></div><br /> <a onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}" href="http://lh5.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SaKxHsPw0yI/AAAAAAAAAlM/yCCek0wlgL0/s400/HoTay_s.jpg"><img style="margin: 0px auto 10px; display: block; text-align: center; cursor: pointer; width: 400px; height: 299px;" src="http://lh5.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SaKxHsPw0yI/AAAAAAAAAlM/yCCek0wlgL0/s400/HoTay_s.jpg" alt="" border="0" /></a><a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/jV7hVr2s50Dkml1Mb86nnQ?authkey=nAF7MV4bWY4&feat=embedwebsite"><br /></a>Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-56988305954701925472009-02-22T23:32:00.002+07:002009-04-19T00:00:00.549+07:00Phận cải duyên kim<a href="http://blog.360.yahoo.com/blog-Pndqkqolc7NPBGigEIhdPW3h?p=259">Phận cải</a> duyên kim - He he, thế mà trông cải cũng "ngon lành" ra phết (qua tay mình <img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/9.gif" alt="img" />)<br /><br /><div style="text-align: center;"><a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/UYEiDSGlWnoiGlNugFcCHQ?authkey=Gv1sRgCKSv_vn-n_Ga5wE&feat=embedwebsite"><img src="http://lh5.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SaF7cWxCf7I/AAAAAAAAAko/1VsOyA1MEs0/s400/Hoa%20cai_1_s.jpg" /></a></div>Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-21285251394649589102009-02-20T20:20:00.001+07:002009-04-17T22:39:51.737+07:00My cousinLâu rồi không chụp ảnh mẫu. Bức ảnh này chụp từ trước Tết. Mẫu bảo là đây là bức ảnh đẹp nhất của em vì không ai chụp em xinh được như thế :D<br /> <br /> <a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/3jOfuJYP8UjRGTbicykYpA?authkey=Gv1sRgCK6e38T4r6L5jQE&feat=embedwebsite"><img src="http://lh4.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SZ6ssyHW33I/AAAAAAAAAj8/Qgfq0cOFWbM/s400/DSC_5440._e_s.jpg" /></a>Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-7644783952792638052009-02-01T22:46:00.002+07:002009-04-16T14:26:53.461+07:00Năm mới có cái mới<span style=";font-family:times new roman;font-size:100%;" >Năm mới tớ xin công bố mấy cái mới như sau:<br /><br />Chiều cao mới 161,5 cm thay vì 160 cm như trước kia. Gần đây, tớ hay mặc váy ngắn khiến nhiều người hỏi số đo chiều cao. Khi biết là 1,6m thì ai cũng không tin. Và vì mọi người không tin nhiều quá đâm ra chính tớ cũng nghi ngờ và hôm nay tớ quyết định đo lại. Đương nhiên là khi đo tớ đi chân đất rồi. Thường ngày, tớ đi giày 7 cm, cứ trừ hao mòn vì đi nhiều còn 6,5cm thì vị chi cả giày lẫn người cao 1,68 m<br /><br />Cân nặng mới 49,5 kg thay cho số cũ 48,5 trước Tết. Tết này tớ ăn ngủ nhiều, lười vận động nên cũng bị tăng trọng một chút. Tớ thực sự vẫn muốn giữ form người chuẩn như bây giờ nên nếu không chơi thể thao thì sẽ bị tích mỡ ở những chỗ không cần thiết. Tay tớ sau đợt chấn thương không thể đánh cầu trở lại được nữa nên sẽ phải tìm cách thể dục thể thao khác.<br /><br />Tăng cả về chiều cao lẫn cân nặng người ta gọi là phát tướng nhỉ? Vậy là năm con Trâu sẽ vượng lắm đây. <img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/6.gif" alt="img" /><br /><br />Chúc các bạn của tớ một năm mới tràn trề sức khỏe, ngập ngời hạnh phúc và đủ đầy về tiền bạc ! <img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/11.gif" alt="img" /><br /><br />Bonus <img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/4.gif" alt="img" /></span><br /><br /><div style="text-align: center;"> <a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/Uc9Ns6b_39KPqJc2n0KCWQ?feat=embedwebsite"><img src="http://lh3.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SYXC649iQdI/AAAAAAAAAiI/sIUmXrnKkkg/s800/DSC_6488_s.jpg" alt="img" /></a></div>Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com32tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-85455455092663699492009-01-18T21:00:00.000+07:002009-04-16T14:12:20.682+07:00Cafe<div style="text-align:center;"><img src="http://s44.photobucket.com/albums/f3/tranthaomai/y360/580.jpg" alt="" /><br /><br /></div><div style="text-align:justify;"><font size="3">Bỗng nhiên thấy rất mệt mỏi và nản khi phải cố gắng. Trong những lúc như thế, <a href="http://blog.360.yahoo.com/blog-Pndqkqolc7NPBGigEIhdPW3h?p=67">mình thèm uống cafe</a>. Mình nhớ nhân vật nữ chính trong truyện "Nếu em thấy anh bây giờ" xem cafe như một thứ thuốc tăng lực cho cuộc sống bộn bề và căng thẳng của cô ấy. Truyện này cũng chỉ mới đọc được một hai chương đầu vào giờ trước khi đi ngủ khi còn trong SG, ra tới HN thì mình chưa mở lại.</font><br /><br /> <br /> <font size="3"> Rất nhiều bài viết của mình có "thành phần" là tách cafe sữa, thậm chí <a href="http://blog.360.yahoo.com/blog-Pndqkqolc7NPBGigEIhdPW3h?p=22">hẳn một bài có tên nhắc tới loại đồ uống này</a>. Nhất là những hôm trời lạnh mà viết vài dòng thì y như rằng sẽ nhắc tới tách nâu nóng. Hồi còn sinh viên, hay viết truyện lăng nhăng và kiểu gì thì nhân vật chính cũng có đồ uống quen thuộc là cafe. Nếu giờ mà viết truyện thì nhân vật của mình sẽ nghiện đen đá. Ở SG thì phải nói rõ là cafe đen và cafe sữa chứ mà nói nâu hay đen thì phục vụ chẳng hiểu gì cả.</font><br /><br /> <br /> <font size="3"> Tối qua đi xem phim, ăn tối và uống cafe với 2 người: 1 cô bạn và 1 anh người quen. Lúc phục vụ mang đồ uống ra, cô bạn mình hỏi: "Tối nay định thao thức chuyện gì hay sao thế?". Người còn lại thì rất lịch thiệp: "Anh đổi đồ uống với em nhé" (anh ấy gọi nước cam <img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/4.gif" alt="img" />) kèm theo một ánh mắt rất cảm thông. Trời, em không uống được thì em đã không gọi. Mà cho dù em có trót gọi thì em cũng sẽ cố uống <img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/15.gif" alt="img" />. Tuy vậy, không thể phủ nhận là hôm qua trông em giống một<em> cô gái uống nước cam</em> hơn là uống cafe <img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/9.gif" alt="img" />.</font><br /><br /><br /> <font size="3"> Và mình phải đi pha một tách cafe đây.</font><br /><br /> </div> <br />Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com10tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-66369887793940186472009-01-12T22:52:00.000+07:002009-04-15T21:54:56.613+07:00Entry for January 12, 2009<div style="text-align:center;"><img src="http://s44.photobucket.com/albums/f3/tranthaomai/y360/574.jpg" alt="" /><br /><br /></div><div style="text-align:justify;"><font size="3">Mới đó mà đã nửa tháng, khi nàng nhẹ nhàng bước ra cửa với một cảm giác ơ hờ, không tiếc nuối nơi ra đi và không háo hức nơi sẽ tới.</font><br /><br /> <font size="3">Hàng dầu cao vút mở ra khoảng không tự do chào đón nàng. Bóng cây không ken đặc con đường mà chỉ lấp ló chờn vờn như những sợi tóc mai bị gió cuốn chờm lên má, rất nhẹ nhưng cản được cái nắng gay gắt của một nơi không có mùa đông.</font><br /><br /> <font size="3">Tiếng giày khua khẽ trong không gian trầm điểm xuyết bằng tiếng nước róc rách rất êm dưới chân. Những hành lang lắt léo. Những dãy bàn chật người mà yên tĩnh. Những bông hoa cúc lững lờ buồn tênh trong chiếc bát gốm. Cánh cửa hờ hững giắt ngang một chiếc then cài cũ kỹ. Những mảng màu gam tối loang lổ như thể được tạo ra trong một cơn giận dữ. </font><br /><br /> <font size="3">Đêm với mùi hoa sữa len lỏi giữa những lớp gió lành lạnh quẩn lẫn cả hơi nước của cơn mưa trái mùa chưa kịp ráo. Nàng so vai, vòng tay tự ôm lấy mình trong không khí đặc sệt mùa thu Hà Nội ở một nơi không phải Hà Nội và cũng <a href="http://blog.360.yahoo.com/blog-CNHQzzg6erw6Q9FDweIy?p=131">không có mùa thu</a>.</font><br /><br /> <font size="3">Mùa thu Hà Nội đã qua lâu rồi, chỉ còn lại cái nắng chói chang nhưng không thể ngăn nổi buốt lạnh thấm tận tim. Không trải qua mùa thu Hà Nội, khó mà cảm nhận được sự xao xuyến khi bỗng bắt gặp những ngày rất dịu ấy ở một nơi xa lạ. Trong một thoáng, nàng chợt dùng dằng giữa nỗi niềm đi và ở.</font><br /><br /> <br /> </div>Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com5tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-27265933882976070612008-12-17T23:44:00.000+07:002009-04-15T21:54:56.593+07:00Ngày đông<div style="text-align:center;"><a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/Bewnu4nNOCwcga0FqmQNIA"><img src="http://lh3.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SUkk1NQV-bI/AAAAAAAAAcg/0txCbfZq3Mg/s400/pond_s.jpg" alt="img" /> </a><br /></div><br /><br /><div style="text-align:justify;"><font size="3"><span style="font-family:Times New Roman, Times, serif;">Nàng tựa lưng vào ghế, con tàu từ từ lăn bánh kéo những toa tàu rời ga, rời những cụm ánh sáng chói lóa của đô thị. Nếu là ban ngày, chắc hẳn sẽ rất thú vị với chiều ngược của ghế ngồi như thế này bởi mọi thứ sẽ đi qua chậm rãi và nàng có thể đuổi mắt theo những thứ đang dần trôi lại phía sau. Một buổi tối êm ả không mưa, không lạnh, không ngột ngạt, không nhiều gió. Một buổi tối lặng lẽ như một đêm trốn chạy.</span></font><br /><br /><font size="3"><span style="font-family:Times New Roman, Times, serif;"> Trên con đê nhỏ mới đổ bê tông, sáng sớm tinh mơ thưa người qua lại. Một bên là cánh đồng, một bên là con sông nhưng người ta cũng chỉ nhận biết được nếu đã từng qua đó ít nhất một lần. Phía cánh đồng còn thấy được mờ mờ một lớp màu xanh của cỏ chân đê còn phía kia tuyệt nhiên không thể phân biệt được đâu là mây, đâu là lòng sông và đâu là sương mù. Đi xe máy với tốc độ như đi xe đạp mà hai tay tê cứng, khuôn mặt lạnh buốt, nhất là cái chỏm mũi như bị đóng băng mặc dù đã đeo khẩu trang. Nước chảy trên mắt kính, đọng trên mi, cảm tưởng rằng chỉ chớp một cái thôi là đôi mắt ướt rưng rưng. Mà biết đâu là nước mắt thật. Mùi ngai ngái của cỏ, của cây quyện trong hơi sương tạo thành mùi đặc trưng của làng quê quyến rũ hơn bất cứ mùi nước hoa thành thị nào. Mỗi khi về quê, cảm nhận được mùi thanh tao, tinh khiết ấy là quên mất Hà Nội. Ấy là một ngày đầu đông cách đây một khoảng thời gian chỉ bằng cái ngoảnh mặt.</span></font><br /><br /><font size="3"><span style="font-family:Times New Roman, Times, serif;"> Con đê năm trước giờ xa lạ, bụi bặm và vô hồn. Vẻ hữu tình được bao phủ bằng lớp bụi của xe công nông lạch xạch chạy tấp tập cả ngày. Trời rất quang nhưng buồn tẻ như đúng mùa vốn có. Từng búi rơm vắt lửng lơ trên tít ngọn cây không biết bao giờ sẽ rơi xuống. Máy tuốt lúa đã bắn chúng lên đó. Sương, gió, nắng sẽ làm chúng mủn ra và chờ một trận mưa gột sạch đem về với đất. Những thửa ruộng khô màu xám đen hoang tàn. Người ta đốt rơm rạ thành tro rải khắp cánh đồng. Giờ ít nhà còn đun rơm, nhất là vùng ngoại ô. Lửa rơm cháy đượm nhưng khói và khó thổi, không dành cho những cô gái vụng. Cây gạo già yên lặng, kiên trì đứng ven sông chờ ngày rũ lá thắp lửa cho hoa. Những lá bàng đỏ ối đang rụng dần, cành vươn ra như níu lại điều gì sắp vuột mất. Và tất thảy cứ chông chênh giống con đò nhỏ vượt ngang sông cả.</span></font><br /><br /><font size="3"><span style="font-family:Times New Roman, Times, serif;"> Là trở về hay ra đi? Là bắt đầu hay kết thúc? Nhiều khi nàng thấy mông lung không định nổi. Nhưng dù là thế nào, nàng cũng sẽ lại chờ một chuyến tàu, đi đến một sân ga.</span></font></div>Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-16044084626950936792008-12-10T23:34:00.000+07:002009-04-15T21:54:56.499+07:00Chả biết nên đặt tên là gì thì phù hợp :D<div style="text-align:justify;"><font size="3">Hôm nay mình quyết định dọn dẹp cái giá sách và phát hiện ra có một chồng báo Hoa Học Trò chất ở đó. Chồng báo này xuất xứ từ tập báo HHT mình lưu giữ 15, 16 năm nay, là những số báo mình hứa gửi cho tác giả mà mình có vinh dự quen biết.</font><br /><br /> <font size="3">Cái thế hệ 7x đời cuối giờ cũng nổi (sau khi bị dìm) và nổi tiếng nhiều như <a href="http://www.namdinhonline.net/forum/showthread.php?t=5905">Thụy Thảo</a>, <a href="http://www.namdinhonline.net/forum/showthread.php?t=5897">Mỹ Quyên</a>, <a href="http://www.namdinhonline.net/forum/showthread.php?t=14622">Diệu Linh</a>, <a href="http://www.namdinhonline.net/forum/showthread.php?t=8796">Phạm Trung Kiên</a>,... Mình cũng ở cái tầm tuổi ấy mà sao hồi đó đọc văn thơ của họ mà cứ như là cách xa đến vài năm. Quả thực vô cùng ngưỡng mộ. Nói thật là chính nhờ những tác phẩm trên HHT mà giờ mình mới có cái blog này, nếu không thì đến một câu gãy gọn chưa chắc đã viết ra hồn.</font><br /><br /> <font size="3">Trên báo HHT, mình nhớ nhất là truyện dài <a href="http://blog.360.yahoo.com/blog-Pndqkqolc7NPBGigEIhdPW3h?p=290">"Cỏ ven đường"</a> của Bùi Chí Vinh. Ngay từ hồi ấy, sở thích về truyện của mình đã thể hiện sở thích trong tương lai. Kiểu truyện anh hùng, mỹ nhân đó mang đậm màu sắc phim hành động Mỹ đã cuốn hút mình khủng khiếp đến nỗi mình đã nằng nặc xin bố mẹ cho đi học võ. Chả biết may hay rủi mà bố mẹ mình không đồng ý khiến sau này mình không theo nghiệp dính đến những chuyện chinh chiến nhưng vẫn phải làm một công việc mà một thời <a href="http://www.vnexpress.net/GL/Vi-tinh/2007/03/3B9F3D00/">không dám mặc váy đi làm</a> </font><br /><br /> <font size="3">Giờ mình buồn ngủ rồi. Nếu mai tỉnh táo và có thời gian thì sẽ kéo cái bài này dài hơn chút. Tạm thời thế là đủ rồi <img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/4.gif" alt="img" /></font><br /><br /> </div>Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com17tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-49828636714562521152008-12-05T11:01:00.002+07:002009-04-17T22:39:51.737+07:00Tháng Giêng - Anh hiểu sức vươn của những cành đào?<div style="text-align: justify;"><span style="font-size:100%;">Vụt trôi qua, thêm một cuối tuần. Và sẽ đến, tháng Giêng, rất nhanh! </span><br /><br /> <span style="font-size:100%;">Hoa của tháng Giêng muôn màu, rạng rỡ báo hiệu sự sinh sôi. Còn tôi, một lần nữa, lại chọn loại hoa không phải của nơi đô thị, không phải <a href="http://blog.360.yahoo.com/blog-Pndqkqolc7NPBGigEIhdPW3h?p=81">loại hoa như tiêu đề entry</a> dù rằng năm nào cũng phải quyến luyến một lần. Người ta nhiều khi như thế, chọn những thứ xa lạ, thậm chí chẳng hiểu gì về nó thay vì những cái gần gũi thân quen, không rõ vì bản tính hiếu thắng, không bao giờ chịu lùi bước để thừa nhận những sự thật rõ ràng hay không thích những gì đã cũ? <br /> <br /> </span></div><br /> <a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/-q1IpBOfL091693XUVmaxg?authkey=Gv1sRgCKSv_vn-n_Ga5wE&feat=embedwebsite"><img src="http://lh3.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/STa2mbGPuAI/AAAAAAAAAZw/TffynqmOyKw/s400/Hoa%20man_s.jpg" /></a> <span style="text-decoration: underline;"><br /> <br /> </span><br /> <a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/qLd22b4AKLEthjZFPBiuig?authkey=Gv1sRgCKSv_vn-n_Ga5wE&feat=embedwebsite"><img src="http://lh4.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/STa2mSXYdAI/AAAAAAAAAZY/MZItYp398lk/s400/Hoa%20ban_2.jpg" /></a><br /> <br /> <br /> <br /> <a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/sgNMArMgQ4LwMGcsO9fYSQ?authkey=Gv1sRgCKSv_vn-n_Ga5wE&feat=embedwebsite"><img src="http://lh3.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/STa2mMi4FTI/AAAAAAAAAZQ/muXeslNmjtg/s400/Hoa%20ban_1.jpg" /></a><br /> <br /> <br /> <a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/C6pYfu7O8q86aVpMc9b_sw?authkey=Gv1sRgCKSv_vn-n_Ga5wE&feat=embedwebsite"><img src="http://lh5.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/STiruPfYV7I/AAAAAAAAAac/PkXxXsGg0Kw/s400/Hoaban_2.jpg" /></a><br /><br /><br /><em>Chú thích: Ảnh "Tháng Giêng" là hoa mận chụp tại Hà Giang</em>Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com3tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-31128515036267226922008-12-01T23:49:00.002+07:002009-04-17T22:39:51.738+07:00Tháng 12 - Hàng giậu ấy hoa quỳ vàng đã nở...<div style="text-align: justify;"><span style="font-family:Times New Roman, Times, serif;font-size:100%;">Bắt đầu từ tháng 12, tháng muộn mằn của những cảm xúc còn rơi rớt lại, gom thành những nỗi buồn không tên. Hoa của tháng 12 tôi chọn là Dã quỳ, đẹp hoang dại giữa thảo nguyên mênh mông. Dã quỳ buồn miên man trong nhạc Phú Quang </span><span style="font-size:100%;"><br /><br /> </span><span style="font-family:Times New Roman, Times, serif;font-size:100%;"> </span><span style="font-size:100%;">Trong ánh chớp bất ngờ của số phận<br /> Em đã kịp nhìn thấy anh <br /> Trong vòng quay điên cuồng của số phận <br /> Em đã dừng lại đúng nơi anh <br /> <br /> Và từ đó em lặng lẽ nói cười, lặng lẽ nát tan <br /> Và từ đó em thành sương thành lửa <br /> Tình nào không một nửa là mơ! <br /> <br /> Xe cấp cứu đang rúc còi đó chăng? <br /> Hàng giậu ấy, hoa Quỳ vàng đã nở <br /> Hay nỗi buồn xưa một thuở vẫn chưa tan? <br /> <br /> Em lặng lẽ cầu xin, lặng lẽ chờ mong <br /> Lặng lẽ vỡ òa, lặng lẽ khô cạn <br /> Lặng lẽ hồi sinh dâng trào trong tiếng gọi thầm tên anh!</span> <span style="font-size:100%;"><br /></span><span style="font-size:100%;"><br /> </span><span style="font-family:Times New Roman, Times, serif;font-size:100%;"> Chẳng biết Dã quỳ đem buồn vào nhạc hay chính những giai điệu thiết tha đến cháy lòng ấy qua giọng hát của Ngọc Anh khoác lên dã quỳ vàng nỗi buồn đeo đẳng. </span><span style="font-size:100%;"><br /></span><span style="font-size:100%;"><br /> </span><span style="font-family:Times New Roman, Times, serif;font-size:100%;"> Tôi không ngờ mình có thể gặp Dã quỳ trong lòng Hà Nội. Tôi gọi em là Cúc quỳ, vẫn là em thôi nhưng nghe dịu dàng hơn bởi em đang ở đô thị, nơi cần lắm sự thuần khiết, thanh tao. </span><br /><br /><br /> </div> <p><a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/lk6MIl7GrVgrjlrmM1vtZg?authkey=Gv1sRgCKSv_vn-n_Ga5wE&feat=embedwebsite"><img src="http://lh5.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/STQTvqOCWHI/AAAAAAAAAYw/Y9LAXoNttn4/s400/DSC_4947_s.jpg" /></a><br /> <br /> </p> <p><br /> </p> <div style="text-align: center;"><a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/tVa-WAntckS6PNPkwoyvsA?authkey=Gv1sRgCKSv_vn-n_Ga5wE&feat=embedwebsite"><img src="http://lh6.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/STQTvBA92cI/AAAAAAAAAYo/Ws2ZdFKFPsc/s400/DSC_4628_s.jpg" /></a></div> <p><br /> <br /> <br /> <a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/1PqilH4kcnl1VF5eJwywKg?authkey=Gv1sRgCKSv_vn-n_Ga5wE&feat=embedwebsite"><img src="http://lh6.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SebWFxRc17I/AAAAAAAAAxY/Pg8BCI2Nm_o/s400/3067704241_41da2e7f94_o.jpg" /></a></p>Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com9tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-51107189201974115062008-11-23T11:53:00.000+07:002009-04-15T21:54:56.304+07:00Nhớ nắng<div style="text-align:center;"><a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/tOP0NQiTgx60aDLYUoDdtw"><img src="http://lh3.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SSjhLB1KiQI/AAAAAAAAAYA/Mwy-U3ddMLY/s800/Picture%20045_e_s.jpg" alt="img" /> </a><br /><font size="2">taken by Linh</font><br /><br /> </div> <br /><div style="text-align:center;"><br /><img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/53.gif" alt="img" /><br /></div><br /> <font size="3"><span style="font-family:Times New Roman, Times, serif;"> Hà Nội hôm nay sậm sùi như tiết Xuân. Thành ra nỗi nhớ lại đến sớm.</span><br /><br /><span style="font-family:Times New Roman, Times, serif;">Tháng MƯỜI MỘT chỉ còn đếm trên đầu ngón tay. Từng ngày! Ánh nắng trưa leo lắt để xoa dịu chút ít nỗi nhớ mùa thu cũng đã tắt hẳn.</span><br /><br /> <span style="font-family:Times New Roman, Times, serif;"> Và rồi, ngay cả khi mùa đông quay gót, người ta sẽ lại nhớ, nhớ đến cái lạnh tê tái đủ để nhận ra trái tim mình còn ấm nóng.</span><br /><br /> <span style="font-family:Times New Roman, Times, serif;"><a href="http://blog.360.yahoo.com/blog-Pndqkqolc7NPBGigEIhdPW3h?p=162">Đời là nỗi nhớ chồng nỗi nhớ!</a></span><br /><br /> <span style="font-family:Times New Roman, Times, serif;">Những ngày này nghe nhạc Phú Quang cứ nghèn nghẹn mà không sao dứt ra được.</span><br /><br /> <span style="font-family:Times New Roman, Times, serif;">Thấy mình như một chiếc lá... chẳng biết gió sẽ cuốn về đâu?</span><br /><br /> </font> <br />Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com18tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-76359167447963334072008-11-21T21:07:00.001+07:002009-04-16T14:41:55.573+07:00Báo<div style="text-align: justify;"><span style="font-family: times new roman;font-size:100%;" >Nói thẳng một câu là nghề của mình chả liên quan gì đến văn thơ, báo chí, nhạc nhẽo, ảnh ọt hay bất cứ loại hình văn hóa nghệ thuật nào. Vì thế, về cơ bản là mình hầu như không quen các giới này. Tuy nhiên, qua <a href="http://360.yahoo.com/profile-_lCnalwlcqhvFMTweaI0htKFlfzx">nhóm Tình Địch</a> của em Nga, mình cũng được quen với <a href="http://360.yahoo.com/profile-kdi2Qp8_fLOAcs_BGbrsILLno_XhgTeK">nhà báo Thủy Top</a> nổi tiếng với tiểu thuyết "Biển xanh màu lá" viết về Trường Sa, đã từng được làm khách mời của "Gõ cửa ngày mới". Rồi <a href="http://360.yahoo.com/profile-RF4uHm4laadB0IXVY1PpT76aWrc-?cq=1">em Gừng</a> một thời làm mưa làm gió trong box Thi ca của TTVN nhưng mới làm mẫu cho mình, mới mới đi sửa răng, mới làm mất ví và toàn bộ giấy tờ vì mải đón bạn giai về nhà ngủ. Không thể không kể đến một kẻ cũng thuộc Tình Địch văn hay như chim hót, thơ thánh thót như mưa rơi và trong blog của tay này rất nhiều những nhà thơ, nhà văn nhà báo với đặc điểm nổi bật là trẻ trung và xinh đẹp. Mặc dù vậy, mình kiên quyết không link tới blog của hắn vì một mối ân oán giang hồ mới xảy ra cách đây không lâu vẫn chưa trả xong. Tóm lại là mình có biết nhưng không làm gì về nghề báo.<br /></span><span style="font-size:100%;"><br /></span><span style="font-family: times new roman;font-size:100%;" > Ở chỗ mình có 1 tờ báo và chưa bao giờ mình viết nổi một bài để đăng dù đã làm việc ở đó vài năm rồi. Có thể là tại vì mình hơi dốt về chuyên môn, chỉ thích phất phơ với mấy thứ hoa lá cành chả làm nên cơm canh hành hẹ gì được. Sếp trưởng phòng kêu gọi viết bài để nâng cao trình độ viết lách của cán bộ với mức thưởng gấp 2 lần tiền nhuận bút nhận được (vị chi là nếu viết một bài sẽ đươkc số tiền = 3 lần nhuận bút bình thường) nhưng mãi mình cũng chưa có được bài nào. Và đến tận bây giờ mình vẫn chưa có một ý tưởng nào cho một bài báo cả.</span><span style="font-size:100%;"><br /><br /></span></br></br><span style="font-family: times new roman;font-size:100%;" > Hôm nay, chị phó tổng biên tập gọi mình sang bảo: Em giúp chị nhanh nhanh lên, chụp hộ chị mấy cái ảnh làm trang bìa. Ặc, ặc, choáng quá. Cách đây ít bữa, gặp chị trong lúc đi ăn trưa, đã nhận được lời mời việc này, mình nghĩ chuyện đó chơi chơi thế thôi chứ chả có ảnh của mình thì chị cũng sẽ có ảnh khác. Hóa ra là không nói chơi. He he, chụp ảnh giải trí thì mình thấy thoải mái chứ chụp theo đơn đặt hàng, mình chưa nghĩ tới bao giờ. Nói thật là trình ảnh của mình còn quá lởm khởm, sức sáng tạo nghèo nàn, thế nên chả muốn buộc mình vào một công việc như thế. Nhưng cân đong đo đếm ra thì từ xưa đến nay mình chụp ảnh chơi có ra tiền đâu, giờ cơ hội ảnh mình lên mặt tiền của một tờ báo, thể nào chẳng được nhuận ảnh (chưa hỏi xem được bao nhiêu) tại sao lại không thử nhỉ? Đã xem mấy cái ảnh bìa mẫu và nghe yêu cầu về ý tưởng thì thấy cũng không phức tạp lắm, thậm chí ảnh dạng "chụp lại" tức là copy ý tưởng vẫn ok.</span><span style="font-size:100%;"><br /><br /></span></br></br><span style="font-family: times new roman;font-size:100%;" > Giờ khó nhất là mẫu. Mẫu nữ thì đã có vài lựa chọn nhưng mẫu nam thì kiếm không ra. Có bạn nam nào chịu khó làm mẫu diễn cho tớ chụp lấy vài cái không? Tớ hứa là sẽ mời cafe trả công chứ không trả bằng tiền để khỏi mang tiếng mẫu. Đến cave bét ra còn có giá vài trăm ngàn một giờ huống chi là mẫu, trong khi tớ có đem toàn bộ nhuận ảnh ra trả cũng chả được nổi 200k </span><span style="font-size:100%;"><br /><br /></span></br></br><span style="font-family: times new roman;font-size:100%;" > Cuối cùng mình muốn khoe các bạn 2 tác phẩm mà mình sáng tác cách đây 2 năm, liên quan đến công việc của mình</span><span style="font-size:100%;"><br /><br /></span></br></br><span style="font-family: times new roman;font-size:100%;" > Mở ra công nghệ</span></br></br><span style="font-size:100%;"><strong style="font-family: times new roman;"> </strong></span> <br /></div><br /> <a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/lgOEoOLdSt1YbXAr_xahTQ?authkey=Gv1sRgCNKE7uWg5O7WbQ&feat=embedwebsite"><img src="http://lh6.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SSa7EF-LnHI/AAAAAAAAAXA/5EjnnBgoN2A/s400/CN_2.jpg" /></a><br /><br /></br></br><br /><strong>Bóp chết công nghệ <img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/21.gif" alt="img" /></strong><br /><br /> <a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/pBfZmjRwFUISPrHJyFo_ow?authkey=Gv1sRgCNKE7uWg5O7WbQ&feat=embedwebsite"><img src="http://lh6.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SSa7EOlbr0I/AAAAAAAAAW4/WsXpVpcST3s/s400/CN_1.jpg" /></a>Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com12tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-1116152465276387672008-11-18T22:36:00.000+07:002009-04-17T22:39:51.738+07:00Không lời<div style="text-align:center;"><a href="http://www.flickr.com/photos/16259278@N07/3040497675/" title="Leaf_s by thuta_niit, on Flickr"><img src="http://farm4.static.flickr.com/3048/3040497675_2711e8ef47.jpg" alt="img" width="391" height="500"></a><br /> </div><br /><font size="3">Thế là cuối ngày ! Gió đã bắt đầu đập dồn từng chập vào cửa sổ. Con nắng lịm dần trôi vào một giấc ngủ dài chưa biết bao giờ mới thức.<br /> <br /> Hết một mùa !<br /> <br /> Rồi sẽ là những ngày mây giăng phủ trên đầu !<br /> <br /> Rồi sẽ lại nhớ những ngày xa !<br /> <br /> Có mùa nào không là mùa nhớ?<br /> <br /> Thèm một cơn mưa nhỏ cho mặt nước kia đừng quá lặng im</font> !<br /> <br />Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com8tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-74927927982048067972008-11-17T19:13:00.001+07:002009-04-17T22:39:51.739+07:00Dìm hàng<font size="3">Có kẻ 2 ngày nay cứ thấp thỏm vì mãi chưa được dìm, entry này được tạo ra chỉ với mục đích dìm hàng. Mình thì liễu yếu đào tơ nên chả dìm nổi, chỉ ủn người xuống hồ thôi, còn ai thích thì cứ thế mà dìm nhá <img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/9.gif" alt="img" /><br /><br /> <br /> <br /> <strong> Lấp ló đâu đó sau cái mũ là bóng một chàng </strong><img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/65.gif" alt="img" /></font><strong> </strong><br /><br /> <br /> <br /> <a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/4frvk-r8goisYDHv3yeVbg?authkey=Gv1sRgCJbZhommibSZggE&feat=embedwebsite"><img src="http://lh5.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SSFRe6IY6eI/AAAAAAAAAVo/julEttdVrAg/s400/DSC_4035.jpg" /></a> <br /> <br /> <font size="3"><br /><br /> <br /> <strong>Chờ mãi, cuối cùng chàng cũng hiên ngang đi ra. Đi đâu? Chàng đi đâu? </strong><img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/7.gif" alt="img" /> <img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/40.gif" alt="img" /></font><br /> <br /> <br /> <a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/Y155e4O9486Ezxg5NIxD0w?authkey=Gv1sRgCJbZhommibSZggE&feat=embedwebsite"><img src="http://lh5.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SSFRdxTcIRI/AAAAAAAAAVQ/-DX_ml2y8ac/s400/DSC_4001.jpg" /></a> <br /> <br /> <font size="3"><br /><br /> <br /> <strong>Ồ thì ra chàng tới cái lò gạch Tới lò gạch làm gì thì vẫn là một dấu hỏi to đùng hằn trên bức tường loang lổ </strong><img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/39.gif" alt="img" /><br /> <br /> </font><br /> <br /> <div style="text-align:center;"><a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/dY-U3xhAgycB9p0S0NM9Pg?authkey=Gv1sRgCJbZhommibSZggE&feat=embedwebsite"><img src="http://lh3.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SSFUD2IatVI/AAAAAAAAAWA/8Dd-_d452GI/s400/DSC_4007.jpg" /></a><br /> </div> <br /> <font size="3"><br /><br /> <br /> <strong>Chỉ biết rằng sau khi chàng đi ra, chàng cười mãn nguyện </strong><img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/41.gif" alt="img" /></font><br /> <br /> <br /> <a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/rzlw--DKaHAYdGkA0UXppw?authkey=Gv1sRgCJbZhommibSZggE&feat=embedwebsite"><img src="http://lh3.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SSFdNhEvJoI/AAAAAAAAAWI/xhhkpujjwpM/s400/DSC_4053.jpg" /></a> <br /> <br /> <font size="3"><br /><br /> <br /> Và chàng lại tiếp tục hành trình tìm kiếm nghệ thuật của mình <img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/18.gif" alt="img" /></font><br /> <br /> <br /> <div style="text-align:center;"><a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/7AvTzNlgBZ0QxnjPFPTtlg"><img src="http://lh3.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SSFReGjdlHI/AAAAAAAAAVY/Gf5gwdqxGmY/s800/DSC_4003.jpg" alt="img" /></a> <br /> </div> <br /><br /> <font size="3"><strong> Ánh mắt nhăn nheo toát lên niềm hạnh phúc của chàng vì tác phẩm vừa khám phá </strong><img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/69.gif" alt="img" /><br /><br /> <br /> </font><br /> <a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/2Ln60MI4yzCv4RuCbgQ_BA?authkey=Gv1sRgCJbZhommibSZggE&feat=embedwebsite"><img src="http://lh4.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SSFRfMrumJI/AAAAAAAAAVw/0c-wrj0WN5Q/s400/DSC_4060.jpg" /></a> <br /> <br /> <font size="3"><br /><br /> <br /> Cuối cùng, nếu phải lựa chọn giữa chàng và đuôi xe công nông thì mình chọn.... <img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/105.gif" alt="img" /> <img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/32.gif" alt="img" /></font><br /> <br /> <br /> <a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/SOu5UNoaQhdC2eqU6yZL_A?authkey=Gv1sRgCJbZhommibSZggE&feat=embedwebsite"><img src="http://lh6.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SSFReu7ufDI/AAAAAAAAAVg/plxKo54Rhos/s400/DSC_4052.jpg" /></a> <br /> <br /> <font size="3"><br /><br /> <br /> <br /> <br /> <strong>Đợt entry gần đây, mình hay có ảnh bonus, lần này chả lẽ lại không. <a href="http://360.yahoo.com/profile-9DeROLg1aac_aJbov.9FUfoh.q7nhQ--?cq=1">Thôi thì để lấy đường đi lại</a> </strong><img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/6.gif" alt="img" /><strong> </strong><img src="http://us.i1.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/71.gif" alt="img" /></font><br /> <br /> <br /> <div style="text-align:center;"><a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/Q9sC3hFRzc_uaonF6nwh9Q?authkey=Gv1sRgCJbZhommibSZggE&feat=embedwebsite"><img src="http://lh4.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SSFRwz0jHgI/AAAAAAAAAV4/f_YfbIVJ1ng/s400/DSC_4042copy.jpg" /></a> <br /> </div> <br />Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com15tag:blogger.com,1999:blog-1620390156588142929.post-9114958240017517792008-11-16T22:51:00.000+07:002009-04-17T22:39:51.739+07:00Lại mẫu<font size="3"><span style="font-family:Times New Roman, Times, serif;">Có lẽ hôm qua là ngày nắng đẹp cuối cùng trong chuỗi ngày nắng đẹp. </span><br /><span style="font-family:Times New Roman, Times, serif;"><br />Quay lại chùa Hoằng Ân tuần trước, chụp vài tấm chân dung</span><br /><br /> </font><div style="text-align:center;"><font size="3"><span style="font-family:Times New Roman, Times, serif;font-weight:bold;"> Mẫu chính</span></font><br /><br /> </div> <br /> <div style="text-align:center;"><a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/Z3Dd4sCrp4Wr4lAF06c61g"><img src="http://lh3.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SSA_NGkGKUI/AAAAAAAAATs/57QWYCTsYeA/s800/DSC_4216%20copy.jpg" alt="img" /></a><br /> <br /> <br /> <div style="text-align:center;"><a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/1elonYg51KkbmLvr_dv5lg"><img src="http://lh6.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SSA_Nl6fxxI/AAAAAAAAAT8/9UbCXMHnEL8/s800/DSC_4265_BW_s.jpg" alt="img" /></a> <br /> </div></div> <br /> <a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/fOqUButW31yjD2_deu9vqA"><img src="http://lh6.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SSA_NvFrrAI/AAAAAAAAAUE/dFUWKhVi_Og/s800/DSC_4435_s.jpg" alt="img" /></a> <br /> <br /> <br /> <a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/DqRo1kBiwTHWhov9Cx9C2A"><img src="http://lh6.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SSBFMnIrUnI/AAAAAAAAAUU/StLMf4ZeTSo/s800/DSC_4211_BW_s.jpg" alt="img" /></a> <br /> <br /> <br /> <br /> <div style="text-align:center;"><strong>Mẫu nửa..., thợ nửa.... :))<br /> <br /> </strong></div> <table><tbody><tr align="center"><td><a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/YsQhxzaedgJ62gZRofFHlA"><img src="http://lh5.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SSA_NEq8z4I/AAAAAAAAAT0/IyCQbb3yZFE/s800/DSC_4226_s.jpg" alt="img" /></a></td></tr><tr><td style="font-family:arial, sans-serif;font-size:11px;text-align:right;"><br /> </td></tr></tbody></table><br /> <br /> <div style="text-align:center;"><strong> Bonus :D</strong><br /><br /> <br /> </div> <br /> <div style="text-align:center;"><a href="http://picasaweb.google.com/lh/photo/1e8P9hJZY2McYyySz3GxzQ"><img src="http://lh6.ggpht.com/_pQxa1kfPVM4/SSA_h-92ZSI/AAAAAAAAAUM/FGbpDQZ0FnA/s800/DSC_4336_s.jpg" alt="img" /></a> <br /> </div>Heroine Trầnhttp://www.blogger.com/profile/15878052761298818167noreply@blogger.com6